学风


学风的组词


学解

xué jiě

学徒

xué tú

学潮

xué cháo

学好

xué hǎo

学程

xué chéng

学贶

xué kuàng

学曹

xué cáo

学使

xué shǐ

学业

xué yè

学斅

xué xiào

学会

xué huì

学级

xué jí

学堂

xué táng

学玩

xué wán

学校

xué xiào

学府

xué fǔ

学政

xué zhèng

学生

xué sheng

学案

xué àn

学蓺

xué yì

学识

xué shí

学田

xué tián

学艺

xué yì

学塾

xué shú

学书

xué shū

学正

xué zhèng

学囿

xué yòu

学定

xué dìng

学园

xué yuán

学童

xué tóng

学派

xué pài

学额

xué é

学流

xué liú

学守

xué shǒu

学仕

xué shì

学历

xué lì

学道

xué dào

学览

xué lǎn

学游

xué yóu

学俸

xué fèng

学究

xué jiū

学年

xué nián

学林

xué lín

学古

xué gǔ

学涉

xué shè

学儿

xué ér

学力

xué lì

学而

xué ér

学长

xué zhǎng

学董

xué dǒng

学语

xué yǔ

学民

xué mín

学否

xué fǒu

学理

xué lǐ

学等

xué děng

学步

xué bù

学则

xué zé

学仙

xué xiān

学系

xué xì

学龄

xué líng

学省

xué shěng

学士

xué shì

学嚬

xué pín

学宦

xué huàn

学监

xué jiān

学宗

xué zōng

学阀

xué fá

学市

xué shì

学佛

xué fó

学钱

xué qián

学说

xué shuō

学剑

xué jiàn

学界

xué jiè

学者

xué zhě

学风

xué fēng

学妹

xué mèi

学术

xué shù

学问

xué wen

学庐

xué lú

学报

xué bào

学庭

xué tíng

学子

xué zǐ

学庙

xué miào

学地

xué dì

学馆

xué guǎn

学科

xué kē

学伴

xué bàn

学分

xué fēn

学院

xué yuàn

学习

xué xí

学世

xué shì

学人

xué rén

学斆

xué xiào

学博

xué bó

学学

xué xué

学行

xué xíng

学屋

xué wū

学部

xué bù

学侣

xué lǚ

学制

xué zhì

学舍

xué shè

学稼

xué jià

学位

xué wèi

学门

xué mén

学舌

xué shé

学弈

xué yì

学文

xué wén

学名

xué míng

学録

xué lù

学海

xué hǎi

学诵

xué sòng

学法

xué fǎ

学摸

xué mō

学霸

xué bà

学处

xué chǔ

学習

xué xí

学费

xué fèi

学宫

xué gōng

学禅

xué chán

学僧

xué sēng

学师

xué shī

学兄

xué xiōng

学鸠

xué jiū

学字

xué zì

学工

xué gōng

学员

xué yuán


金风

jīn fēng

贾风

jiǎ fēng

焚风

fén fēng

刮风

guā fēng

回风

huí fēng

众风

zhòng fēng

憎风

zēng fēng

仁风

rén fēng

豪风

háo fēng

香风

xiāng fēng

刁风

diāo fēng

王风

wáng fēng

灵风

líng fēng

翾风

xuān fēng

疾风

jí fēng

高风

gāo fēng

捕风

bǔ fēng

跌风

diē fēng

雪风

xuě fēng

传风

chuán fēng

巡风

xún fēng

花风

huā fēng

腊风

là fēng

凶风

xiōng fēng

云风

yún fēng

流风

liú fēng

推风

tuī fēng

惊风

jīng fēng

哀风

āi fēng

神风

shén fēng

干风

gān fēng

尖风

jiān fēng

蹑风

niè fēng

省风

shěng fēng

义风

yì fēng

朔风

shuò fēng

探风

tàn fēng

防风

fáng fēng

醺风

xūn fēng

颩风

biāo fēng

泽风

zé fēng

南风

nán fēng

颽风

kǎi fēng

遐风

xiá fēng

热风

rè fēng

纯风

chún fēng

驶风

shǐ fēng

搏风

bó fēng

赤风

chì fēng

飙风

biāo fēng

希风

xī fēng

诒风

yí fēng

倾风

qīng fēng

煖风

nuǎn fēng

含风

hán fēng

招风

zhāo fēng

御风

yù fēng

迁风

qiān fēng

时风

shí fēng

赑风

bì fēng

分风

fèn fēng

吹风

chuī fēng

望风

wàng fēng

火风

huǒ fēng

送风

sòng fēng

巨风

jù fēng

迷风

mí fēng

英风

yīng fēng

文风

wén fēng

凯风

kǎi fēng

幼风

yòu fēng

融风

róng fēng

军风

jūn fēng

凌风

líng fēng

飔风

sī fēng

头风

tóu fēng

顔风

yán fēng

滔风

tāo fēng

迟风

chí fēng

鍊风

liàn fēng

国风

guó fēng

肝风

gān fēng

披风

pī fēng

纠风

jiū fēng

别风

bié fēng

食风

shí fēng

系风

xì fēng

隧风

suì fēng

抢风

qiāng fēng

劲风

jìng fēng

冲风

chōng fēng

台风

tái fēng

条风

tiáo fēng

下风

xià fēng

厉风

lì fēng

旋风

xuàn fēng

道风

dào fēng

贼风

zéi fēng

行风

xíng fēng

韶风

sháo fēng

耳风

ěr feng

重风

zhòng fēng

见风

jiàn fēng

噫风

yī fēng

汤风

tāng fēng

柳风

liǔ fēng

背风

bèi fēng

媮风

tōu fēng

真风

zhēn fēng

酸风

suān fēng

荡风

dàng fēng

蕙风

huì fēng

了风

le fēng

瘫风

tān fēng

装风

zhuāng fēng

九风

jiǔ fēng

张风

zhāng fēng

冷风

lěng fēng

颿风

fān fēng

迅风

xùn fēng

师风

shī fēng

霜风

shuāng fēng

托风

tuō fēng

观风

guān fēng

撮风

cuō fēng

威风

wēi fēng

浇风

jiāo fēng

害风

hài fēng

积风

jī fēng

帆风

fān fēng

乱风

luàn fēng

戗风

qiāng fēng

黑风

hēi fēng

扬风

yáng fēng

麦风

mài fēng

心风

xīn fēng

鸿风

hóng fēng

武风

wǔ fēng

幽风

yōu fēng

上风

shàng fēng

无风

wú fēng

严风

yán fēng

反风

fǎn fēng

聆风

líng fēng

培风

péi fēng

定风

dìng fēng

阆风

láng fēng

接风

jiē fēng

趁风

chèn fēng

楚风

chǔ fēng

飂风

liù fēng

革风

gé fēng

凄风

qī fēng

黄风

huáng fēng

沓风

tà fēng

飞风

fēi fēng

避风

bì fēng

瞭风

liǎo fēng

雷风

léi fēng

大风

dà fēng

冻风

dòng fēng

淫风

yín fēng

蜃风

shèn fēng

肃风

sù fēng

凭风

píng fēng

游风

yóu fēng

冬风

dōng fēng

偃风

yǎn fēng

把风

bǎ fēng

惠风

huì fēng

箭风

jiàn fēng

逞风

chěng fēng

攒风

zǎn fēng

爽风

shuǎng fēng

西风

xī fēng

古风

gǔ fēng

邪风

xié fēng

采风

cǎi fēng

癞风

lài fēng

从风

cóng fēng

侈风

chǐ fēng

协风

xié fēng

看风

kàn fēng

善风

shàn fēng

屏风

píng fēng

晞风

xī fēng

先风

xiān fēng

五风

wǔ fēng

颓风

tuí fēng

轻风

qīng fēng

嘲风

cháo fēng

盗风

dào fēng

樵风

qiáo fēng

旁风

páng fēng

颠风

diān fēng

抟风

tuán fēng

熛风

biāo fēng

天风

tiān fēng

歌风

gē fēng

口风

kǒu fēng

胡风

hú fēng

筠风

yún fēng

恒风

héng fēng

油风

yóu fēng

戕风

qiāng fēng

祛风

qū fēng

蓼风

liǎo fēng

晨风

chén fēng

移风

yí fēng

杀风

shā fēng

刚风

gāng fēng

熟风

shú fēng

梅风

méi fēng

寒风

hán fēng

斗风

dòu fēng

画风

huà fēng

狂风

kuáng fēng

门风

mén fēng

驰风

chí fēng

学风

xué fēng

习风

xí fēng

徂风

cú fēng

吸风

xī fēng

整风

zhěng fēng

华风

huá fēng

趋风

qū fēng

察风

chá fēng

会风

huì fēng

恶风

è fēng

喉风

hóu fēng

迎风

yíng fēng

候风

hòu fēng

霾风

mái fēng

偷风

tōu fēng

闺风

guī fēng

排风

pái fēng

宣风

xuān fēng

溯风

sù fēng

飘风

piāo fēng

长风

zhǎng fēng

悲风

bēi fēng

幈风

píng fēng

汉风

hàn fēng

党风

dǎng fēng

追风

zhuī fēng

三风

sān fēng

盐风

yán fēng

泼风

pō fēng

左风

zuǒ fēng

躲风

duǒ fēng

讹风

é fēng

鹰风

yīng fēng

鹏风

péng fēng

炎风

yán fēng

糖风

táng fēng

鞴风

bèi fēng

温风

wēn fēng

路风

lù fēng

馋风

chán fēng

眇风

miǎo fēng

巽风

xùn fēng

眼风

yǎn fēng

依风

yī fēng

世风

shì fēng

扇风

shān fēng

邙风

máng fēng

搧风

shān fēng

苹风

píng fēng

腥风

xīng fēng

终风

zhōng fēng

皇风

huáng fēng

守风

shǒu fēng

拜风

bài fēng

丕风

pī fēng

枯风

kū fēng

驭风

yù fēng

和风

hé fēng

杨风

yáng fēng

沙风

shā fēng

遡风

sù fēng

脐风

qí fēng

强风

qiáng fēng

岚风

lán fēng

当风

dāng fēng

撒风

sā fēng

肠风

cháng fēng

病风

bìng fēng

猋风

biāo fēng

同风

tóng fēng

乡风

xiāng fēng

家风

jiā fēng

闻风

wén fēng

谷风

gǔ fēng

便风

biàn fēng

徽风

huī fēng

正风

zhèng fēng

遭风

zāo fēng

竹风

zhú fēng

知风

zhī fēng

出风

chū fēng

上一组词:星岁
下一组词:设政

更多学的组词

学风的意思


词语解释:

学风xuéfēng

(1) 学习的风气

英style of study

引证解释:

⒈ 学校、学术界或一般学习方面的风气。

引鲁迅《两地书·致许广平二》:“学风如何,我以为是和政治状态及社会情形相关的,倘在山林中,该可以比城市好一点。”
毛泽东《整顿党的作风》:“所谓学风,不但是学校的学风,而且是全党的学风。”

国语词典:

学术研究的倾向、风气。

如:「此所大学以学术研究为主要发展,因此学风鼎盛,人才辈出。」

网络解释:

学风

学风即学校的学习风气。从广义上讲就是学校师生员工在治学精神、治学态度和治学方法等方面的风格,也是学校全体师生知、情、意、行在学习问题上的综合表现。学风是凝聚在教与学过程中的精神动力、态度作风、方法措施等,它依不同学校的不同特点表现出独有的特色和丰富的内涵,并通过学校全体成员的意志与行动,逐步地形成和固化,成为一种传统和风格。这些传统和风格对学生的成长起着重大的作用,对学校的发展和建设产生深远的影响。将培养重心放在人才的培养,提高学生的科学知识水平和素养。
更多风的组词

学风详细解释


读音:xué

学xué(1)(动)学习:~书法。(2)(动)模仿:鹦鹉~舌|~得很像。(3)(名)学问:博~|才疏~浅|治~。(4)(名)指学科:化~|数~|新~。(5)(名)学校:小~|大~。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025