谈风


谈风的组词


谈年

tán nián

谈锋

tán fēng

谈款

tán kuǎn

谈唠

tán lào

谈资

tán zī

谈麈

tán zhǔ

谈功

tán gōng

谈风

tán fēng

谈绮

tán qǐ

谈判

tán pàn

谈古

tán gǔ

谈次

tán cì

谈嘲

tán cháo

谈噱

tán jué

谈僧

tán sēng

谈鸡

tán jī

谈宾

tán bīn

谈玄

tán xuán

谈剧

tán jù

谈料

tán liào

谈讲

tán jiǎng

谈啁

tán zhōu

谈俳

tán pái

谈柄

tán bǐng

谈戏

tán xì

谈天

tán tiān

谈空

tán kōng

谈心

tán xīn

谈议

tán yì

谈谑

tán xuè

谈辩

tán biàn

谈称

tán chēng

谈娘

tán niáng

谈对

tán duì

谈虚

tán xū

谈剑

tán jiàn

谈霏

tán fēi

谈诉

tán sù

谈说

tán shuō

谈语

tán yǔ

谈妙

tán miào

谈道

tán dào

谈客

tán kè

谈笑

tán xiào

谈宴

tán yàn

谈谈

tán tán

谈论

tán lùn

谈瀛

tán yíng

谈席

tán xí

谈话

tán huà

谈优

tán yōu

谈艺

tán yì

谈叙

tán xù

谈兴

tán xìng

谈评

tán píng

谈托

tán tuō

谈演

tán yǎn

谈理

tán lǐ

谈晤

tán wù

谈屑

tán xiè

谈吐

tán tǔ

谈丛

tán cóng

谈经

tán jīng

谈价

tán jià

谈言

tán yán

谈词

tán cí

谈訽

tán gòu

谈机

tán jī

谈驳

tán bó

谈禅

tán chán

谈啸

tán xiào

谈容

tán róng

谈交

tán jiāo

谈荐

tán jiàn

谈访

tán fǎng

谈兵

tán bīng

谈助

tán zhù

谈辞

tán cí

谈咏

tán yǒng

谈辨

tán biàn

谈津

tán jīn


捽风

zuó fēng

蕙风

huì fēng

瘫风

tān fēng

乡风

xiāng fēng

谨风

jǐn fēng

细风

xì fēng

食风

shí fēng

邙风

máng fēng

罡风

gāng fēng

冽风

liè fēng

巡风

xún fēng

扇风

shān fēng

旁风

páng fēng

防风

fáng fēng

孽风

niè fēng

颠风

diān fēng

系风

xì fēng

戕风

qiāng fēng

鲜风

xiān fēng

看风

kàn fēng

善风

shàn fēng

软风

ruǎn fēng

嘲风

cháo fēng

眇风

miǎo fēng

牌风

pái fēng

贞风

zhēn fēng

察风

chá fēng

台风

tái fēng

蜃风

shèn fēng

鷐风

chén fēng

心风

xīn fēng

鸿风

hóng fēng

讹风

é fēng

华风

huá fēng

贾风

jiǎ fēng

菄风

dōng fēng

腊风

là fēng

神风

shén fēng

徂风

cú fēng

驶风

shǐ fēng

条风

tiáo fēng

筠风

yún fēng

森风

sēn fēng

遗风

yí fēng

末风

mò fēng

柳风

liǔ fēng

岚风

lán fēng

耳风

ěr feng

闺风

guī fēng

暄风

xuān fēng

晓风

xiǎo fēng

使风

shǐ fēng

宣风

xuān fēng

颩风

biāo fēng

承风

chéng fēng

屏风

píng fēng

躲风

duǒ fēng

恒风

héng fēng

世风

shì fēng

凄风

qī fēng

郑风

zhèng fēng

韩风

hán fēng

见风

jiàn fēng

北风

běi fēng

含风

hán fēng

冷风

lěng fēng

祥风

xiáng fēng

飘风

piāo fēng

感风

gǎn fēng

严风

yán fēng

鞴风

bèi fēng

长风

zhǎng fēng

革风

gé fēng

相风

xiāng fēng

沙风

shā fēng

山风

shān fēng

雌风

cí fēng

放风

fàng fēng

诈风

zhà fēng

廉风

lián fēng

趣风

qù fēng

竹风

zhú fēng

凌风

líng fēng

趋风

qū fēng

云风

yún fēng

顔风

yán fēng

吟风

yín fēng

餐风

cān fēng

炼风

liàn fēng

喉风

hóu fēng

青风

qīng fēng

斜风

xié fēng

眼风

yǎn fēng

贼风

zéi fēng

鹏风

péng fēng

邠风

bīn fēng

酸风

suān fēng

搧风

shān fēng

整风

zhěng fēng

祖风

zǔ fēng

赑风

bì fēng

九风

jiǔ fēng

清风

qīng fēng

荡风

dàng fēng

列风

liè fēng

恶风

è fēng

飂风

liù fēng

阵风

zhèn fēng

丽风

lì fēng

别风

bié fēng

扶风

fú fēng

土风

tǔ fēng

球风

qiú fēng

悲风

bēi fēng

分风

fèn fēng

迵风

dòng fēng

捕风

bǔ fēng

人风

rén fēng

病风

bìng fēng

节风

jié fēng

痴风

chī fēng

迁风

qiān fēng

浇风

jiāo fēng

斗风

dòu fēng

蓼风

liǎo fēng

吸风

xī fēng

诗风

shī fēng

苹风

píng fēng

游风

yóu fēng

跑风

pǎo fēng

起风

qǐ fēng

争风

zhēng fēng

豳风

bīn fēng

迅风

xùn fēng

滔风

tāo fēng

背风

bèi fēng

摔风

shuāi fēng

阆风

láng fēng

聆风

líng fēng

暴风

bào fēng

关风

guān fēng

煖风

nuǎn fēng

融风

róng fēng

偃风

yǎn fēng

乐风

lè fēng

上风

shàng fēng

盐风

yán fēng

学风

xué fēng

炎风

yán fēng

柔风

róu fēng

张风

zhāng fēng

泽风

zé fēng

威风

wēi fēng

党风

dǎng fēng

作风

zuò fēng

凯风

kǎi fēng

讬风

tuō fēng

王风

wáng fēng

殊风

shū fēng

光风

guāng fēng

乱风

luàn fēng

下风

xià fēng

正风

zhèng fēng

麻风

má fēng

啸风

xiào fēng

驭风

yù fēng

望风

wàng fēng

会风

huì fēng

松风

sōng fēng

阳风

yáng fēng

欧风

ōu fēng

景风

jǐng fēng

晨风

chén fēng

刁风

diāo fēng

肠风

cháng fēng

偷风

tōu fēng

露风

lòu fēng

雁风

yàn fēng

凭风

píng fēng

飙风

biāo fēng

雪风

xuě fēng

生风

shēng fēng

微风

wēi fēng

美风

měi fēng

语风

yǔ fēng

淫风

yín fēng

雄风

xióng fēng

恺风

kǎi fēng

律风

lǜ fēng

歪风

wāi fēng

热风

rè fēng

迟风

chí fēng

培风

péi fēng

调风

tiáo fēng

东风

dōng fēng

枯风

kū fēng

弱风

ruò fēng

儒风

rú fēng

抟风

tuán fēng

巽风

xùn fēng

樵风

qiáo fēng

巨风

jù fēng

顶风

dǐng fēng

头风

tóu fēng

逞风

chěng fēng

搏风

bó fēng

避风

bì fēng

士风

shì fēng

劲风

jìng fēng

重风

zhòng fēng

惠风

huì fēng

谈风

tán fēng

戗风

qiāng fēng

陆风

lù fēng

同风

tóng fēng

出风

chū fēng

猋风

biāo fēng

观风

guān fēng

疾风

jí fēng

轮风

lún fēng

捆风

kǔn fēng

探风

tàn fēng

走风

zǒu fēng

迎风

yíng fēng

装风

zhuāng fēng

流风

liú fēng

痉风

jìng fēng

高风

gāo fēng

飞风

fēi fēng

南风

nán fēng

赌风

dǔ fēng

箭风

jiàn fēng

霜风

shuāng fēng

信风

xìn fēng

西风

xī fēng

漏风

lòu fēng

接风

jiē fēng

遐风

xiá fēng

依风

yī fēng

侈风

chǐ fēng

和风

hé fēng

遭风

zāo fēng

肃风

sù fēng

闻风

wén fēng

癜风

diàn fēng

寒风

hán fēng

隧风

suì fēng

习风

xí fēng

偏风

piān fēng

协风

xié fēng

过风

guò fēng

手风

shǒu fēng

泠风

líng fēng

盲风

máng fēng

吹风

chuī fēng

轻风

qīng fēng

昌风

chāng fēng

天风

tiān fēng

怀风

huái fēng

结风

jié fēng

烈风

liè fēng

泼风

pō fēng

传风

chuán fēng

嘶风

sī fēng

曙风

shǔ fēng

刮风

guā fēng

飔风

sī fēng

箕风

jī fēng

撮风

cuō fēng

糖风

táng fēng

丕风

pī fēng

油风

yóu fēng

杀风

shā fēng

薰风

xūn fēng

韶风

sháo fēng

雅风

yǎ fēng

抖风

dǒu fēng

冬风

dōng fēng

熟风

shú fēng

画风

huà fēng

采风

cǎi fēng

当风

dāng fēng

楚风

chǔ fēng

胡风

hú fēng

囊风

náng fēng

希风

xī fēng

干风

gān fēng

害风

hài fēng

倾风

qīng fēng

香风

xiāng fēng

幽风

yōu fēng

霉风

méi fēng

众风

zhòng fēng

凶风

xiōng fēng

贻风

yí fēng

歌风

gē fēng

暗风

àn fēng

醺风

xūn fēng

军风

jūn fēng

积风

jī fēng

上一组词:谈年
下一组词:土语

更多谈的组词

谈风的意思


词语解释:

1..谈锋。谈话的劲头。 2.谈吐。

引证解释:

⒈ 谈锋。谈话的劲头。

引《二十年目睹之怪现状》第七一回:“那制军便留他在衙门里住着,闲了时,便和他谈天,他谈风却极好。”

⒉ 谈吐。

引李劼人《死水微澜》第五部分十四:“于是两个人的谈风,很是投合,而所谈的又彼此都能了解。”

网络解释:

谈风

(1).谈锋。谈话的劲头。《二十年目睹之怪现状》第七一回:“那制军便留他在衙门里住着,闲了时,便和他谈天,他谈风却极好。”(2).谈吐。 李劼人 《死水微澜》第五部分十四:“于是两个人的谈风,很是投合,而所谈的又彼此都能了解。”
更多风的组词

谈风详细解释


读音:tán

(1)(动)说话或讨论:~论|~心。(2)(名)所说的话:高~|奇~。(3)(Tán)姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025