kǒng zhāng
kǒng qún
kǒng shū
kǒng zhí
kǒng wǔ
kǒng fù
kǒng gài
kǒng xià
kǒng kǒu
kǒng zhèng
kǒng miào
kǒng zāng
kǒng chì
kǒng xíng
kǒng jué
kǒng jiù
kǒng jí
kǒng fù
kǒng cuì
kǒng jī
kǒng xì
kǒng xué
kǒng jiē
kǒng zhāo
kǒng zhōu
kǒng mén
kǒng luán
kǒng dé
kǒng zuǒ
kǒng dòng
kǒng cuì
kǒng fāng
kǒng yáo
kǒng zhāng
kǒng guī
kǒng hú
kǒng jiāo
kǒng wēi
kǒng yáng
kǒng láo
kǒng xí
kǒng dào
kǒng shuò
kǒng jiào
kǒng zǐ
kǒng yán
kǒng jiān
kǒng lì
kǒng jiā
kǒng jí
kǒng shì
kǒng yǎn
kǒng miào
kǒng qiáo
kǒng zhào
kǒng yàn
kǒng lín
kǒng xié
kǒng yàn
kǒng mèng
kǒng jìng
kǒng jiē
kǒng rèn
kǒng dǐng
kǒng hào
kǒng gōng
kǒng wéi
kǒng rén
kǒng jí
kǒng yóu
kǒng míng
kǒng huái
kǒng shèng
kǒng xiū
kǒng niǎo
kǒng táng
kǒng róng
kǒng bì
kǒng jiǎ
kǒng shí
kǒng xiōng
kǒng qiào
kǒng xuān
kǒng yīn
kǒng zēng
kǒng mò
kǒng dān
kǒng xiū
kǒng yuē
kǒng zūn
kǒng què
kǒng yè
kǒng lǎo
kǒng duō
kǒng wǔ
kǒng mù
kǒng mào
kǒng fǔ
kǎo jiāo
shì jiāo
áo jiāo
hú jiāo
lù jiāo
táo jiāo
chī jiāo
xiāng jiāo
hán jiāo
biāo jiāo
luán jiāo
nián jiāo
kāi jiāo
fēng jiāo
dōng jiāo
yīn jiāo
āo jiāo
bái jiāo
biào jiāo
ē jiāo
xián jiāo
róng jiāo
guǒ jiāo
shǔ jiāo
lín jiāo
fà jiāo
sōng jiāo
shù jiāo
pí jiāo
zhī jiāo
nián jiāo
bīng jiāo
xiàng jiāo
mí jiāo
yú jiāo
huái jiāo
hào jiāo
kǒng jiāo
huáng jiāo
bèn jiāo
tóu jiāo
qiū jiāo
fēng jiāo
rǔ jiāo
xī jiāo
hē jiāo
zhǔ jiāo
guī jiāo
gǔ jiāo
liǔ jiāo
míng jiāo
yān jiāo
gē jiāo
niú jiāo
chóng jiāo
gōu jiāo
gōng jiāo
zhé jiāo
duì jiāo
⒈ 很扎实、牢固。
引《诗·小雅·隰桑》:“既见君子,德音孔胶。”
毛传:“胶,固也。”
郑玄笺:“其教令之行,甚坚固也。”
高亨注:“孔,很,胶,牢固。”
孔kǒng(1)(名)洞;窟窿;眼儿:鼻~|毛~|这座石桥有七个~。(2)〈方〉量词;用于窑洞:一~土窑。(3)(Kǒnɡ)姓。
胶读音:jiāo1.某些具有黏性的物质,用动物的皮、角等熬成或由植物分泌出来,也有人工合成的。通常用来黏合器物,如鳔胶、桃胶、万能胶,有的供食用或入药,如果胶、阿胶。
2.用胶粘:~柱鼓瑟。镜框坏了,把它~上。不可~于成规。
3.像胶一样黏的:~泥。
4.指橡胶:~皮。~鞋。~布。
5.姓。