píng tuō
píng jí
píng diào
píng gāo
píng jiān
píng yǐ
píng duàn
píng yī
píng xiǎn
píng jié
píng líng
píng lǎn
píng jiè
píng nì
píng xìn
píng shì
píng shuō
píng hú
píng àn
píng líng
píng bái
píng zhōu
píng lán
píng xīn
píng fù
píng wén
píng wǔ
píng yàn
píng yì
píng jì
píng shì
píng kōng
píng tuō
píng jǐ
píng xióng
píng jiè
píng yī
píng zhōng
píng hé
píng yāo
píng yì
píng qī
píng xiàn
píng xì
píng kē
píng jīn
píng dān
píng shì
píng kǎn
píng yì
píng quàn
píng lài
píng xū
píng zhàng
píng shè
píng chéng
píng lóng
píng xiāo
píng lǎn
píng píng
píng guī
píng yú
píng zhǔn
píng mài
píng shēn
píng lán
píng yóu
píng yìng
píng yǐn
píng zhèng
píng tàng
píng fù
píng jū
píng tiào
píng lín
píng zhòng
píng jù
píng zhào
píng fēng
hù jiè
làng jiè
yīn jiè
róu jiè
píng jiè
láo jiè
líng jiè
xí jiè
yǐ jiè
shén jiè
tāo jiè
líng jiè
líng jiè
jí jiè
wèi jiè
sāo jiè
bēng jiè
lín jiè
gù jiè
lǚ jiè
jiàn jiè
tuī jiè
zhěn jiè
zǔ jiè
yùn jiè
yīn jiè
zī jiè
chūn jiè
shì jiè
chéng jiè
jiāo jiè
bù jiè
jiǎng jiè
gēng jiè
yùn jiè
láng jí
tōng jiè
dǎo jí
qiāo jiè
yùn jiè
tái jí
yùn jiè
lìn jiè
jiàn jiè
lìn jiè
wēn jiè
fēng jiè
yí jiè
yǎng jiè
xiāng jiè
ài jiè
zhé jiè
tóu jiè
tāi jiè
bēng jiè
lín jiè
yīn jiè
lìn jiè
dān jiè
wú jiè
zhěn jiè
wēn jiè
quán jiè
wèi jiè
yù jiè
bēng jiè
dì jiè
jiē jiè
jiǎ jiè
féng jiè
róu jiè
wēn jiè
tái jiè
亦作“凭籍 ”。亦作“凭借 ”。依靠,依赖。
北魏郦道元《水经注·湿水》:“凭藉涓流,方成川甽。” 南朝梁沉约《恩倖传论》:“州都郡正,以才品人,而举世人才,升降盖寡,徒以凭籍世资,用相陵驾。” 宋赵彦卫《云麓漫钞》卷十五:“享国之久莫过三代 ,初未闻凭藉於无情之金石也。”《二十年目睹之怪现状》第二二回:“将来望升官起来,势位大了,便有所凭借,可以设施了。” 康有为《大同书》甲部序:“时有友朋,则以利害患难而易心,不可凭藉。” 艾芜《南行记·山峡中》:“ 小黑牛已经在这世界上凭借着一只残酷的巨手,完结了他的悲惨的命运了。”
1. 靠在东西上:凭栏。凭吊(对着遗迹怀念)。
2. 依靠,仗恃:凭借。凭靠。凭信。
3. 根据:凭票入场。
4. 证据:凭据。文凭。凭空。凭证。空口无凭。
5. 由着,听任:任凭。听凭。
藉读音:jiè,jí[ jiè ]1. 垫在下面的东西。
2. 衬垫:枕藉。
3. 同“借”。
4. 抚慰:慰藉。
5. 含蓄:蕴藉。
6. 假设,假使:“公等遇雨,皆已失期,失期当斩。藉第令毋斩,而戍死者固十六七”。