诗风


诗风的组词


诗场

shī chǎng

诗械

shī xiè

诗圣

shī shèng

诗话

shī huà

诗逋

shī bū

诗案

shī àn

诗雄

shī xióng

诗人

shī rén

诗鸩

shī zhèn

诗颠

shī diān

诗锦

shī jǐn

诗胆

shī dǎn

诗瘢

shī bān

诗謌

shī gē

诗经

shī jīng

诗流

shī liú

诗筒

shī tǒng

诗牌

shī pái

诗官

shī guān

诗序

shī xù

诗体

shī tǐ

诗愁

shī chóu

诗书

shī shū

诗歌

shī gē

诗绫

shī líng

诗咏

shī yǒng

诗师

shī shī

诗墨

shī mò

诗篇

shī piān

诗舫

shī fǎng

诗秩

shī zhì

诗痴

shī chī

诗集

shī jí

诗风

shī fēng

诗函

shī hán

诗料

shī liào

诗剧

shī jù

诗具

shī jù

诗彩

shī cǎi

诗魔

shī mó

诗签

shī qiān

诗穷

shī qióng

诗魂

shī hún

诗葩

shī pā

诗柄

shī bǐng

诗偈

shī jì

诗绢

shī juàn

诗才

shī cái

诗存

shī cún

诗将

shī jiāng

诗友

shī yǒu

诗力

shī lì

诗国

shī guó

诗虎

shī hǔ

诗床

shī chuáng

诗客

shī kè

诗库

shī kù

诗语

shī yǔ

诗论

shī lùn

诗匠

shī jiàng

诗藻

shī zǎo

诗名

shī míng

诗怀

shī huái

诗骚

shī sāo

诗侣

shī lǚ

诗界

shī jiè

诗筹

shī chóu

诗墙

shī qiáng

诗家

shī jiā

诗禅

shī chán

诗邮

shī yóu

诗囿

shī yòu

诗斑

shī bān

诗公

shī gōng

诗槊

shī shuò

诗奴

shī nú

诗余

shī yú

诗稿

shī gǎo

诗景

shī jǐng

诗草

shī cǎo

诗史

shī shǐ

诗狱

shī yù

诗丐

shī gài

诗眼

shī yǎn

诗道

shī dào

诗伯

shī bó

诗瓤

shī ráng

诗轴

shī zhóu

诗艸

shī cǎo

诗忌

shī jì

诗仙

shī xiān

诗侠

shī xiá

诗品

shī pǐn

诗递

shī dì

诗奁

shī lián

诗牋

shī jiān

诗隐

shī yǐn

诗笺

shī jiān

诗记

shī jì

诗礼

shī lǐ

诗毫

shī háo

诗藳

shī gǎo

诗箧

shī qiè

诗笔

shī bǐ

诗谣

shī yáo

诗婢

shī bì

诗派

shī pài

诗逸

shī yì

诗兵

shī bīng

诗涩

shī sè

诗癫

shī diān

诗辑

shī jí

诗花

shī huā

诗意

shī yì

诗府

shī fǔ

诗课

shī kè

诗颂

shī sòng

诗门

shī mén

诗酒

shī jiǔ

诗鸿

shī hóng

诗林

shī lín

诗貌

shī mào

诗联

shī lián

诗瓢

shī piáo

诗韵

shī yùn

诗颕

shī yǐng

诗窖

shī jiào

诗学

shī xué

诗会

shī huì

诗壁

shī bì

诗哲

shī zhé

诗老

shī lǎo

诗媒

shī méi

诗版

shī bǎn

诗伴

shī bàn

诗赋

shī fù

诗狂

shī kuáng

诗艹

shī ǎo

诗舸

shī gě

诗工

shī gōng

诗盟

shī méng

诗本

shī běn

诗犯

shī fàn

诗抄

shī chāo

诗淫

shī yín

诗情

shī qíng

诗农

shī nóng

诗偶

shī ǒu

诗理

shī lǐ

诗义

shī yì

诗辞

shī cí

诗谜

shī mí

诗卷

shī juàn

诗榜

shī bǎng

诗謡

shī yáo

诗朋

shī péng

诗阄

shī jiū

诗局

shī jú

诗病

shī bìng

诗臞

shī qú

诗寮

shī liáo

诗兴

shī xìng

诗律

shī lǜ

诗评

shī píng

诗教

shī jiào

诗祟

shī suì

诗杰

shī jié

诗豪

shī háo

诗节

shī jié

诗归

shī guī

诗格

shī gé

诗肠

shī cháng

诗册

shī cè

诗席

shī xí

诗苑

shī yuàn

诗法

shī fǎ

诗囊

shī náng

诗灵

shī líng

诗商

shī shāng

诗垒

shī lěi

诗僧

shī sēng

诗癯

shī qú

诗什

shī shí

诗板

shī bǎn

诗势

shī shì

诗牢

shī láo

诗运

shī yùn

诗敌

shī dí

诗调

shī diào

诗材

shī cái

诗声

shī shēng

诗源

shī yuán

诗称

shī chēng

诗祸

shī huò

诗刻

shī kè

诗钞

shī chāo

诗帐

shī zhàng

诗境

shī jìng

诗癖

shī pǐ

诗词

shī cí

诗扉

shī fēi

诗碑

shī bēi

诗匳

shī lián

诗编

shī biān

诗龛

shī kān

诗文

shī wén

诗乐

shī lè

诗社

shī shè

诗脾

shī pí

诗鬼

shī guǐ

诗骨

shī gǔ


湿风

shī fēng

吸风

xī fēng

跌风

diē fēng

翾风

xuān fēng

抟风

tuán fēng

捆风

kǔn fēng

开风

kāi fēng

律风

lǜ fēng

接风

jiē fēng

凶风

xiōng fēng

天风

tiān fēng

男风

nán fēng

筠风

yún fēng

东风

dōng fēng

趁风

chèn fēng

箭风

jiàn fēng

韶风

sháo fēng

朔风

shuò fēng

劲风

jìng fēng

爽风

shuǎng fēng

枯风

kū fēng

军风

jūn fēng

露风

lòu fēng

候风

hòu fēng

痴风

chī fēng

武风

wǔ fēng

钦风

qīn fēng

弊风

bì fēng

抖风

dǒu fēng

梅风

méi fēng

蕙风

huì fēng

煖风

nuǎn fēng

当风

dāng fēng

邪风

xié fēng

威风

wēi fēng

德风

dé fēng

餐风

cān fēng

倒风

dào fēng

逞风

chěng fēng

樵风

qiáo fēng

蓼风

liǎo fēng

吟风

yín fēng

痉风

jìng fēng

杨风

yáng fēng

积风

jī fēng

鷐风

chén fēng

癞风

lài fēng

飂风

liù fēng

跑风

pǎo fēng

下风

xià fēng

赌风

dǔ fēng

炼风

liàn fēng

飘风

piāo fēng

麻风

má fēng

善风

shàn fēng

悲风

bēi fēng

歪风

wāi fēng

刁风

diāo fēng

凭风

píng fēng

透风

tòu fēng

争风

zhēng fēng

謿风

cháo fēng

闺风

guī fēng

邙风

máng fēng

节风

jié fēng

三风

sān fēng

汤风

tāng fēng

鞴风

bèi fēng

诗风

shī fēng

雅风

yǎ fēng

冷风

lěng fēng

回风

huí fēng

温风

wēn fēng

油风

yóu fēng

惠风

huì fēng

郑风

zhèng fēng

暄风

xuān fēng

讹风

é fēng

人风

rén fēng

趣风

qù fēng

扇风

shān fēng

雪风

xuě fēng

条风

tiáo fēng

仙风

xiān fēng

耳风

ěr feng

革风

gé fēng

漏风

lòu fēng

文风

wén fēng

隧风

suì fēng

腥风

xīng fēng

迟风

chí fēng

鹰风

yīng fēng

提风

tí fēng

乡风

xiāng fēng

王风

wáng fēng

撩风

liáo fēng

知风

zhī fēng

海风

hǎi fēng

贻风

yí fēng

癜风

diàn fēng

追风

zhuī fēng

馋风

chán fēng

微风

wēi fēng

鍊风

liàn fēng

柔风

róu fēng

光风

guāng fēng

颽风

kǎi fēng

麦风

mài fēng

招风

zhāo fēng

诈风

zhà fēng

作风

zuò fēng

搧风

shān fēng

手风

shǒu fēng

尖风

jiān fēng

随风

suí fēng

刚风

gāng fēng

急风

jí fēng

徽风

huī fēng

时风

shí fēng

贾风

jiǎ fēng

路风

lù fēng

乾风

qián fēng

华风

huá fēng

屏风

píng fēng

胡风

hú fēng

阴风

yīn fēng

见风

jiàn fēng

无风

wú fēng

韩风

hán fēng

英风

yīng fēng

凯风

kǎi fēng

省风

shěng fēng

颩风

biāo fēng

牌风

pái fēng

乘风

chéng fēng

搏风

bó fēng

起风

qǐ fēng

流风

liú fēng

戗风

qiāng fēng

感风

gǎn fēng

幼风

yòu fēng

通风

tōng fēng

观风

guān fēng

火风

huǒ fēng

托风

tuō fēng

幽风

yōu fēng

黄风

huáng fēng

遭风

zāo fēng

道风

dào fēng

酒风

jiǔ fēng

真风

zhēn fēng

囊风

náng fēng

霉风

méi fēng

别风

bié fēng

鼻风

bí fēng

刀风

dāo fēng

滔风

tāo fēng

传风

chuán fēng

颓风

tuí fēng

灵风

líng fēng

相风

xiāng fēng

巽风

xùn fēng

可风

kě fēng

系风

xì fēng

过风

guò fēng

洋风

yáng fēng

赤风

chì fēng

送风

sòng fēng

遗风

yí fēng

徂风

cú fēng

使风

shǐ fēng

斗风

dòu fēng

戕风

qiāng fēng

迅风

xùn fēng

炎风

yán fēng

旋风

xuàn fēng

正风

zhèng fēng

蜃风

shèn fēng

弱风

ruò fēng

把风

bǎ fēng

暗风

àn fēng

依风

yī fēng

溯风

sù fēng

秋风

qiū fēng

阵风

zhèn fēng

成风

chéng fēng

憎风

zēng fēng

巡风

xún fēng

协风

xié fēng

培风

péi fēng

众风

zhòng fēng

谈风

tán fēng

纠风

jiū fēng

宣风

xuān fēng

祛风

qū fēng

闻风

wén fēng

怀风

huái fēng

晞风

xī fēng

口风

kǒu fēng

泠风

líng fēng

阆风

láng fēng

偷风

tōu fēng

采风

cǎi fēng

狂风

kuáng fēng

箕风

jī fēng

头风

tóu fēng

淫风

yín fēng

轮风

lún fēng

惊风

jīng fēng

斜风

xié fēng

驱风

qū fēng

疾风

jí fēng

飞风

fēi fēng

刮风

guā fēng

看风

kàn fēng

考风

kǎo fēng

孤风

gū fēng

害风

hài fēng

陵风

líng fēng

金风

jīn fēng

盗风

dào fēng

颠风

diān fēng

欧风

ōu fēng

调风

tiáo fēng

国风

guó fēng

新风

xīn fēng

偃风

yǎn fēng

党风

dǎng fēng

抢风

qiāng fēng

变风

biàn fēng

香风

xiāng fēng

豪风

háo fēng

防风

fáng fēng

春风

chūn fēng

陆风

lù fēng

俊风

jùn fēng

苹风

píng fēng

恒风

héng fēng

语风

yǔ fēng

放风

fàng fēng

谨风

jǐn fēng

盲风

máng fēng

讬风

tuō fēng

肝风

gān fēng

汉风

hàn fēng

迷风

mí fēng

山风

shān fēng

移风

yí fēng

分风

fèn fēng

撒风

sā fēng

雌风

cí fēng

曙风

shǔ fēng

浇风

jiāo fēng

拜风

bài fēng

古风

gǔ fēng

贞风

zhēn fēng

歌风

gē fēng

高风

gāo fēng

台风

tái fēng

重风

zhòng fēng

捽风

zuó fēng

靡风

mí fēng

义风

yì fēng

捕风

bǔ fēng

诒风

yí fēng

探风

tàn fēng

了风

le fēng

扶风

fú fēng

左风

zuǒ fēng

逆风

nì fēng

邠风

bīn fēng

祭风

jì fēng

瞭风

liǎo fēng

还风

hái fēng

柳风

liǔ fēng

病风

bìng fēng

醇风

chún fēng

眼风

yǎn fēng

雷风

léi fēng

周风

zhōu fēng

鼓风

gǔ fēng

出风

chū fēng

嘲风

cháo fēng

顶风

dǐng fēng

幈风

píng fēng

装风

zhuāng fēng

伤风

shāng fēng

严风

yán fēng

巨风

jù fēng

关风

guān fēng

驰风

chí fēng

向风

xiàng fēng

恩风

ēn fēng

画风

huà fēng

祥风

xiáng fēng

云风

yún fēng

沓风

tà fēng

廉风

lián fēng

乱风

luàn fēng

敝风

bì fēng

上一组词:诗界
下一组词:书笈

更多诗的组词

诗风的意思


词语解释:

1.诗歌的风格和形式。亦指一定历史时期中﹐诗歌创作的倾向。

引证解释:

⒈ 诗歌的风格和形式。亦指一定历史时期中,诗歌创作的倾向。

引唐章孝标《蜀中赠广上人》诗:“今日西川无子美,诗风又起浣花村。”
宋宋祁《上苑牡丹赋》:“于是宸瞩洒然,羣心乐只,詔从槖以均赏,肆诗风而饰喜。”
《新华半月刊》1958年第15期:“所谓诗风,我想,不仅是指诗的风格和形式,恐怕应该是指一定历史时期中诗歌创作的倾向。”

国语词典:

诗的风格。

如:「白居易的诗风一向浅显易懂,不论大人、小孩都能琅琅上口。」

网络解释:

诗风

shī fēnɡ(诗风)诗歌的风格和形式。亦指一定历史时期中,诗歌创作的倾向。 唐 章孝标 《蜀中赠广上人》诗:“今日 西川 无 子美 ,诗风又起 浣花村 。” 宋 宋祁 《上苑牡丹赋》:“于是宸瞩洒然,羣心乐只,诏从槖以均赏,肆诗风而饰喜。”《新华半月刊》1958年第15期:“所谓诗风,我想,不仅是指诗的风格和形式,恐怕应该是指一定历史时期中诗歌创作的倾向。”造句:诗风给予我们的不仅仅只是祖国大地的气壮山河,还给予我们思想上的净化,情感上的交融。当你身处异乡,怎能不表达出“江南几度梅花落,人在天涯鬓也斑”的恩怀之情;当你与挚友离别时伤感之时,怎能不表达出“两情若是长久时,又岂在朝朝暮暮”的朋友情谊;当国家深陷烽火之中,又怎能不表达出“苟利国家生死以,岂因祸福避趋之”的悲怀深情……望轮台,时刻依然定格于诗风弥漫的年代,在望不尽的旖旎之下,领略枫桥的钟声,大漠的孤烟。
更多风的组词

诗风详细解释


读音:shī

诗shī(名)文学体裁的一种;通过有节奏、韵律的语言反映生活;抒发情感:~抄|~词|~风|~集|~句|~剧|~律。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025