鞁乘


鞁乘的组词


鞁鞍

bèi ān

鞁马

bèi mǎ

鞁乘

bèi chéng


大乘

dà chéng

下乘

xià chéng

搜乘

sōu chéng

出乘

chū chéng

别乘

bié chéng

副乘

fù chéng

史乘

shǐ shèng

后乘

hòu chéng

扁乘

piān chéng

强乘

qiáng chéng

照乘

zhào chéng

界乘

jiè chéng

发乘

fā chéng

养乘

yǎng chéng

马乘

mǎ chéng

添乘

tiān chéng

一乘

yī shèng

参乘

cān shèng

倚乘

yǐ chéng

骑乘

qí chéng

仆乘

pú chéng

依乘

yī chéng

兼乘

jiān chéng

次乘

cì chéng

百乘

bǎi shèng

笔乘

bǐ shèng

鞁乘

bèi chéng

郡乘

jùn chéng

超乘

chāo chéng

寓乘

yù chéng

彩乘

cǎi chéng

平乘

píng chéng

中乘

zhōng chéng

里乘

lǐ chéng

五乘

wǔ chéng

骏乘

jùn chéng

疲乘

pí chéng

转乘

zhuǎn chéng

三乘

sān shèng

野乘

yě shèng

内乘

nèi chéng

佛乘

fó chéng

相乘

xiāng chéng

公乘

gōng chéng

丘乘

qiū chéng

玉乘

yù chéng

禅乘

chán chéng

服乘

fú chéng

井乘

jǐng chéng

脚乘

jiǎo chéng

卒乘

zú shèng

稗乘

bài shèng

记乘

jì chéng

私乘

sī chéng

驽乘

nú chéng

佐乘

zuǒ chéng

贞乘

zhēn chéng

芘乘

pí chéng

国乘

guó chéng

豹乘

bào chéng

讬乘

tuō chéng

四乘

sì chéng

棼乘

fén chéng

夹乘

jiā chéng

驰乘

chí chéng

托乘

tuō chéng

警乘

jǐng chéng

驾乘

jià chéng

衷乘

zhōng chéng

空乘

kōng chéng

二乘

èr chéng

驿乘

yì chéng

败乘

bài chéng

烛乘

zhú chéng

万乘

wàn shèng

隽乘

jùn chéng

志乘

zhì chéng

轩乘

xuān chéng

陪乘

péi chéng

驷乘

sì chéng

可乘

kě chéng

家乘

jiā shèng

千乘

qiān shèng

帅乘

shuài chéng

辎乘

zī chéng

骖乘

cān chéng

宝乘

bǎo chéng

包乘

bāo chéng

搭乘

dā chéng

船乘

chuán chéng

八乘

bā chéng

单乘

dān chéng

换乘

huàn chéng

辇乘

niǎn chéng

传乘

chuán chéng

介乘

jiè chéng

小乘

xiǎo chéng

教乘

jiào chéng

车乘

chē chéng

上乘

shàng chéng

跪乘

guì chéng

鱼乘

yú chéng

自乘

zì chéng

伍乘

wǔ chéng

负乘

fù chéng

贰乘

èr chéng

上一组词:马市
下一组词:根鞁

更多鞁的组词

鞁乘的意思


词语解释:

装hAo86.备车马。

引证解释:

⒈ 装备车马。

引《资治通鉴·晋安帝隆安元年》:“河间王熙、勃海王朗、博陵王鉴皆幼,不能出城, 隆还迎之,自为鞁乘,俱得免。”

网络解释:

鞁乘

鞁乘是一个汉语词汇,读音为bèi chéng,释义为装备车马。
更多乘的组词

鞁乘详细解释


读音:bèi

鞁bèi(名)〈书〉鞍辔的统称。

读音:chéng,shèng

[ chéng ]

1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。

2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。

3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。

4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。

5. 姓。

[ shèng ]

1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。

2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。

3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025