píng chéng
jià chéng
shǐ shèng
bā chéng
yì chéng
cān shèng
qiáng chéng
yú chéng
cān chéng
yī chéng
sì chéng
tuō chéng
qiū chéng
qí chéng
sān shèng
fú chéng
zì chéng
bāo chéng
niǎn chéng
jǐng chéng
xiāng chéng
chāo chéng
jǐng chéng
gōng chéng
yǐ chéng
jiè chéng
yù chéng
tuō chéng
zhuǎn chéng
yī shèng
jùn chéng
chán chéng
fén chéng
zhào chéng
shàng chéng
zuǒ chéng
jùn chéng
xià chéng
sì chéng
jiǎo chéng
sī chéng
wǔ chéng
chuán chéng
qiān shèng
guó chéng
fù chéng
bǎo chéng
jiān chéng
bài chéng
yù chéng
cì chéng
fù chéng
mǎ chéng
bài shèng
nú chéng
dān chéng
fó chéng
zhú chéng
chē chéng
zī chéng
wàn shèng
wǔ chéng
nèi chéng
shuài chéng
chuán chéng
pí chéng
zhì chéng
èr chéng
bǐ shèng
bǎi shèng
kě chéng
bié chéng
zhōng chéng
jiā chéng
huàn chéng
yǎng chéng
lǐ chéng
bèi chéng
cǎi chéng
jiào chéng
jiā shèng
sōu chéng
chí chéng
pí chéng
dà chéng
guì chéng
dā chéng
pú chéng
zhēn chéng
piān chéng
chū chéng
kōng chéng
xuān chéng
bào chéng
xiǎo chéng
zú shèng
fā chéng
péi chéng
zhōng chéng
jì chéng
jùn chéng
jiè chéng
hòu chéng
tiān chéng
yě shèng
èr chéng
1.犹稗史。
⒈ 犹稗史。
引清黄宗羲《陈令升先生传》:“然后蕺山之学如日中天。至其包举艺文,渊综律历,百家稗乘之言,靡不究。”
清吴骞《<拜经楼诗话>自序》:“然则是编也,姑存之以备诗话之稗乘,或庶几焉。”
鲁迅《中国小说史略》第二五篇:“以排偶之文试为小説者,则有陈球之《燕山外史》八卷。 球字藴斋,秀水诸生,家贫,以卖画自给,工駢儷,喜传奇,因有此作。自谓‘史体从无以四六为文,自我作古,极知僭妄……第行於稗乘,当希末减’。”
稗bài(1)(名)(~子)草本植物;是稻田的害草;但果实可酿酒或做饲料。(2)(名)(~子)这种植物的果实。(3)(形)〈书〉比喻微小、琐碎的。
乘读音:chéng,shèng[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。