dā fú
dā shí
dā ér
dā dāng
dā bāng
dā luó
dā shǒu
dā dù
dā huà
dā shàn
dā chán
dā qiáo
dā tái
dā yǎn
dā shí
dā guà
dā yao
dā zài
dā jiù
dā sā
dā sà
dā shí
dā jiào
dā bāo
dā lián
dā máo
dā bo
dā biàn
dā kòu
dā péng
dā gài
dā tí
dā shè
dā fú
dā shòu
dā jù
dā pèi
dā pù
dā jiē
dā là
dā li
dā tā
dā jià
dā miàn
dā hù
dā yán
dā jiàn
dā zhuǎn
dā gōu
dā jiān
dā zǐ
dā shàn
dā chéng
dā huǒ
dā zuò
dā bān
dā bèi
dā fèng
dā dàng
dā mài
dā jiāng
dā la
dā kè
dā jī
dā lù
dā bàn
dā luò
dā duì
dā diào
dā zhuō
dā jiè
dā lián
dā fú
dā chē
dā zhǎo
dā liàn
dā huǒ
dā xī
dā tou
dā chá
dā mài
dā jié
dā dā
dā gōu
dā zuǐ
dā bǔ
dā fù
dā gū
dā bái
dā dàng
dā qiāng
nèi chéng
xuān chéng
bǐ shèng
sān shèng
èr chéng
yú chéng
jiǎo chéng
yī shèng
piān chéng
bèi chéng
dā chéng
tuō chéng
bài shèng
zhuǎn chéng
fén chéng
tuō chéng
nú chéng
jǐng chéng
tiān chéng
yù chéng
dà chéng
jià chéng
zhōng chéng
mǎ chéng
shuài chéng
zhào chéng
zhì chéng
bài chéng
yǎng chéng
cān shèng
jiè chéng
chuán chéng
fú chéng
fó chéng
zhú chéng
xiǎo chéng
dān chéng
sì chéng
bǎo chéng
qiān shèng
chāo chéng
guó chéng
yī chéng
hòu chéng
zī chéng
pí chéng
wǔ chéng
shàng chéng
bǎi shèng
chuán chéng
qiáng chéng
èr chéng
bāo chéng
bào chéng
píng chéng
guì chéng
shǐ shèng
cǎi chéng
jùn chéng
sī chéng
qí chéng
yǐ chéng
bié chéng
péi chéng
xiāng chéng
zuǒ chéng
jǐng chéng
zì chéng
yě shèng
kōng chéng
jì chéng
jùn chéng
pú chéng
sì chéng
wǔ chéng
jiā shèng
gōng chéng
chē chéng
bā chéng
qiū chéng
cì chéng
zú shèng
jiào chéng
niǎn chéng
jiā chéng
chán chéng
fù chéng
zhōng chéng
lǐ chéng
chū chéng
kě chéng
huàn chéng
xià chéng
cān chéng
yù chéng
sōu chéng
jiè chéng
wàn shèng
jiān chéng
fā chéng
zhēn chéng
yì chéng
pí chéng
fù chéng
jùn chéng
chí chéng
搭乘dāchéng
(1) 乘坐
例搭乘末(好工具.)班车回家英travel by乘坐交通工具。
如:「他喜欢搭乘公车去上班。」
搭dā(1)(动)支架起来:~桥。(2)(动)抬:把桌子~进屋里。(3)(动)附挂:把衣服~在车把上。(4)(动)乘、坐:~车。(5)(动)凑上;加上:把这些钱~上就够了。(6)(动)接连、重叠:两根线~上了。
乘读音:chéng,shèng[ chéng ]
1. 骑,坐:乘马。乘车。乘客。乘警。
2. 趁着,就着:乘便。乘机(趁着机会)。乘势。乘兴(xìng)。因利乘便。
3. 算术中指一个数使另一个数变成若干倍:乘法。乘幂(mì)。乘数。
4. 佛教的教派或教法:大乘。小乘。上乘。下乘。
5. 姓。
[ shèng ]
1. 古代称兵车,四马一车为一乘:乘舆。千乘之国。
2. 古代称四为乘:乘矢。乘壶。“以乘韦先牛十二犒师”。
3. 中国春秋时晋国的史书称“乘”,后通称一般的史书:史乘。野乘。