汉纲


汉纲的组词


汉王

hàn wáng

汉赋

hàn fù

汉僧

hàn sēng

汉誓

hàn shì

汉国

hàn guó

汉宫

hàn gōng

汉表

hàn biǎo

汉牍

hàn dú

汉酺

hàn pú

汉策

hàn cè

汉鼎

hàn dǐng

汉统

hàn tǒng

汉葱

hàn cōng

汉主

hàn zhǔ

汉简

hàn jiǎn

汉渚

hàn zhǔ

汉氏

hàn shì

汉地

hàn dì

汉帝

hàn dì

汉津

hàn jīn

汉火

hàn huǒ

汉阁

hàn gé

汉塞

hàn sài

汉苗

hàn miáo

汉祖

hàn zǔ

汉廒

hàn áo

汉高

hàn gāo

汉调

hàn diào

汉腊

hàn là

汉书

hàn shū

汉礼

hàn lǐ

汉剧

hàn jù

汉旅

hàn lǚ

汉纲

hàn gāng

汉姬

hàn jī

汉燕

hàn yàn

汉剑

hàn jiàn

汉臣

hàn chén

汉风

hàn fēng

汉易

hàn yì

汉法

hàn fǎ

汉貂

hàn diāo

汉注

hàn zhù

汉恩

hàn ēn

汉语

hàn yǔ

汉族

hàn zú

汉元

hàn yuán

汉武

hàn wǔ

汉区

hàn qū

汉皋

hàn gāo

汉都

hàn dū

汉虏

hàn lǔ

汉陵

hàn líng

汉字

hàn zì

汉沂

hàn yí

汉检

hàn jiǎn

汉话

hàn huà

汉咏

hàn yǒng

汉军

hàn jūn

汉家

hàn jiā

汉傅

hàn fù

汉圣

hàn shèng

汉皓

hàn hào

汉关

hàn guān

汉阴

hàn yīn

汉皇

hàn huáng

汉室

hàn shì

汉绪

hàn xù

汉帜

hàn zhì

汉浦

hàn pǔ

汉土

hàn tǔ

汉壁

hàn bì

汉隶

hàn lì

汉庭

hàn tíng

汉碑

hàn bēi

汉震

hàn zhèn

汉水

hàn shuǐ

汉女

hàn nǚ

汉民

hàn mín

汉祚

hàn zuò

汉竹

hàn zhú

汉制

hàn zhì

汉人

hàn rén

汉胪

hàn lú

汉椒

hàn jiāo

汉方

hàn fāng

汉籍

hàn jí

汉学

hàn xué

汉音

hàn yīn

汉仪

hàn yí

汉后

hàn hòu

汉节

hàn jié

汉篆

hàn zhuàn

汉拜

hàn bài

汉缺

hàn quē

汉江

hàn jiāng

汉思

hàn sī

汉镜

hàn jìng

汉厫

hàn áo

汉文

hàn wén

汉律

hàn lǜ

汉皐

hàn gāo

汉光

hàn guāng

汉刻

hàn kè

汉鸡

hàn jī

汉道

hàn dào

汉姓

hàn xìng

汉口

hàn kǒu

汉佩

hàn pèi

汉史

hàn shǐ

汉典

hàn diǎn

汉印

hàn yìn

汉畤

hàn zhì

汉子

hàn zi

汉将

hàn jiāng

汉京

hàn jīng

汉中

hàn zhōng

汉麻

hàn má

汉贰

hàn èr

汉月

hàn yuè

汉儿

hàn ér

汉官

hàn guān

汉爵

hàn jué

汉仗

hàn zhàng

汉分

hàn fèn


盐纲

yán gāng

宏纲

hóng gāng

步纲

bù gāng

权纲

quán gāng

夫纲

fū gāng

云纲

yún gāng

花纲

huā gāng

亚纲

yà gāng

皇纲

huáng gāng

三纲

sān gāng

官纲

guān gāng

纮纲

hóng gāng

骡纲

luó gāng

鹾纲

cuó gāng

八纲

bā gāng

头纲

tóu gāng

道纲

dào gāng

斗纲

dòu gāng

国纲

guó gāng

上纲

shàng gāng

条纲

tiáo gāng

举纲

jǔ gāng

锚纲

máo gāng

量纲

liàng gāng

秦纲

qín gāng

连纲

lián gāng

刘纲

liú gāng

汉纲

hàn gāng

鸿纲

hóng gāng

大纲

dà gāng

乾纲

qián gāng

论纲

lùn gāng

灵纲

líng gāng

周纲

zhōu gāng

总纲

zǒng gāng

都纲

dōu gāng

输纲

shū gāng

担纲

dān gāng

不纲

bù gāng

干纲

gān gāng

提纲

tí gāng

人纲

rén gāng

纪纲

jì gāng

颓纲

tuí gāng

目纲

mù gāng

起纲

qǐ gāng

党纲

dǎng gāng

法纲

fǎ gāng

宪纲

xiàn gāng

天纲

tiān gāng

石纲

shí gāng

頽纲

tuí gāng

持纲

chí gāng

曳纲

yè gāng

题纲

tí gāng

民纲

mín gāng

超纲

chāo gāng

台纲

tái gāng

运纲

yùn gāng

缉纲

jī gāng

帝纲

dì gāng

僧纲

sēng gāng

维纲

wéi gāng

钱纲

qián gāng

魁纲

kuí gāng

上一组词:总坊
下一组词:史汉

更多汉的组词

汉纲的意思


词语解释:

汉代的纲纪。

引证解释:

⒈ 汉代的纲纪。

引宋梅尧臣《吊李膺祠》诗:“痛汉纲之頽圮兮,又何毁乎贤哲?”

网络解释:

汉纲

汉纲(hàn gāng )是一个汉语词汇,出自古诗《吊李膺祠》,解释为汉代的纲纪。
更多纲的组词

汉纲详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:gāng

纲gāng(1)(名)提网的总绳(多用于比喻):~目|提~挈领|~举目张。(2)(名)比喻事物最主要的部分(多指文件或言论):~领|大~|提~。(3)(名)生物学中把同一门的生物按照彼此相似的特征和亲缘关系再分为若干群;每一群叫一纲;如苔藓植物门分为苔纲和藓纲;脊椎动物亚门分为鱼、鸟、哺乳等纲。纲以下为目。(4)(名)旧时成批运输货物的组织:盐~|花石~。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025