汉鼎


汉鼎的组词


汉震

hàn zhèn

汉后

hàn hòu

汉旅

hàn lǚ

汉火

hàn huǒ

汉赋

hàn fù

汉沂

hàn yí

汉氏

hàn shì

汉字

hàn zì

汉分

hàn fèn

汉道

hàn dào

汉傅

hàn fù

汉音

hàn yīn

汉元

hàn yuán

汉鸡

hàn jī

汉话

hàn huà

汉思

hàn sī

汉鼎

hàn dǐng

汉人

hàn rén

汉祖

hàn zǔ

汉军

hàn jūn

汉帝

hàn dì

汉子

hàn zi

汉法

hàn fǎ

汉女

hàn nǚ

汉陵

hàn líng

汉书

hàn shū

汉检

hàn jiǎn

汉葱

hàn cōng

汉皓

hàn hào

汉镜

hàn jìng

汉印

hàn yìn

汉皐

hàn gāo

汉主

hàn zhǔ

汉室

hàn shì

汉节

hàn jié

汉篆

hàn zhuàn

汉籍

hàn jí

汉光

hàn guāng

汉口

hàn kǒu

汉策

hàn cè

汉厫

hàn áo

汉儿

hàn ér

汉恩

hàn ēn

汉语

hàn yǔ

汉渚

hàn zhǔ

汉统

hàn tǒng

汉文

hàn wén

汉阁

hàn gé

汉区

hàn qū

汉家

hàn jiā

汉浦

hàn pǔ

汉阴

hàn yīn

汉壁

hàn bì

汉绪

hàn xù

汉圣

hàn shèng

汉姓

hàn xìng

汉爵

hàn jué

汉典

hàn diǎn

汉貂

hàn diāo

汉麻

hàn má

汉京

hàn jīng

汉国

hàn guó

汉腊

hàn là

汉调

hàn diào

汉宫

hàn gōng

汉学

hàn xué

汉都

hàn dū

汉方

hàn fāng

汉酺

hàn pú

汉皇

hàn huáng

汉礼

hàn lǐ

汉胪

hàn lú

汉简

hàn jiǎn

汉誓

hàn shì

汉史

hàn shǐ

汉贰

hàn èr

汉高

hàn gāo

汉律

hàn lǜ

汉关

hàn guān

汉姬

hàn jī

汉庭

hàn tíng

汉水

hàn shuǐ

汉牍

hàn dú

汉将

hàn jiāng

汉燕

hàn yàn

汉纲

hàn gāng

汉地

hàn dì

汉剑

hàn jiàn

汉佩

hàn pèi

汉刻

hàn kè

汉苗

hàn miáo

汉中

hàn zhōng

汉僧

hàn sēng

汉族

hàn zú

汉制

hàn zhì

汉臣

hàn chén

汉缺

hàn quē

汉碑

hàn bēi

汉注

hàn zhù

汉表

hàn biǎo

汉民

hàn mín

汉仪

hàn yí

汉月

hàn yuè

汉虏

hàn lǔ

汉帜

hàn zhì

汉竹

hàn zhú

汉皋

hàn gāo

汉津

hàn jīn

汉王

hàn wáng

汉廒

hàn áo

汉风

hàn fēng

汉畤

hàn zhì

汉官

hàn guān

汉江

hàn jiāng

汉隶

hàn lì

汉易

hàn yì

汉咏

hàn yǒng

汉塞

hàn sài

汉仗

hàn zhàng

汉祚

hàn zuò

汉拜

hàn bài

汉椒

hàn jiāo

汉剧

hàn jù

汉武

hàn wǔ

汉土

hàn tǔ


神鼎

shén dǐng

钟鼎

zhōng dǐng

燃鼎

rán dǐng

崇鼎

chóng dǐng

负鼎

fù dǐng

延鼎

yán dǐng

剌鼎

lá dǐng

九鼎

jiǔ dǐng

饪鼎

rèn dǐng

宝鼎

bǎo dǐng

观鼎

guān dǐng

盛鼎

shèng dǐng

龟鼎

guī dǐng

鏏鼎

wèi dǐng

三鼎

sān dǐng

扛鼎

gāng dǐng

台鼎

tái dǐng

匡鼎

kuāng dǐng

奠鼎

diàn dǐng

牢鼎

láo dǐng

喜鼎

xǐ dǐng

迁鼎

qiān dǐng

晋鼎

jìn dǐng

和鼎

hé dǐng

石鼎

shí dǐng

羞鼎

xiū dǐng

槐鼎

huái dǐng

爨鼎

cuàn dǐng

璇鼎

xuán dǐng

铛鼎

chēng dǐng

郜鼎

gào dǐng

窥鼎

kuī dǐng

下鼎

xià dǐng

刑鼎

xíng dǐng

商鼎

shāng dǐng

干鼎

gàn dǐng

享鼎

xiǎng dǐng

馋鼎

chán dǐng

沸鼎

fèi dǐng

茵鼎

yīn dǐng

陪鼎

péi dǐng

司鼎

sī dǐng

鹤鼎

hè dǐng

于鼎

yú dǐng

丹鼎

dān dǐng

定鼎

dìng dǐng

调鼎

tiáo dǐng

牛鼎

niú dǐng

列鼎

liè dǐng

梁鼎

liáng dǐng

执鼎

zhí dǐng

甘鼎

gān dǐng

轩鼎

xuān dǐng

拿鼎

ná dǐng

彝鼎

yí dǐng

染鼎

rǎn dǐng

璜鼎

huáng dǐng

金鼎

jīn dǐng

盘鼎

pán dǐng

夏鼎

xià dǐng

折鼎

zhé dǐng

孔鼎

kǒng dǐng

舐鼎

shì dǐng

篆鼎

zhuàn dǐng

五鼎

wǔ dǐng

真鼎

zhēn dǐng

破鼎

pò dǐng

庖鼎

páo dǐng

鑫鼎

xīn dǐng

玉鼎

yù dǐng

文鼎

wén dǐng

曶鼎

hū dǐng

龙鼎

lóng dǐng

谗鼎

chán dǐng

卫鼎

wèi dǐng

赝鼎

yàn dǐng

窃鼎

qiè dǐng

汉鼎

hàn dǐng

铅鼎

qiān dǐng

阴鼎

yīn dǐng

铭鼎

míng dǐng

覆鼎

fù dǐng

鼋鼎

yuán dǐng

分鼎

fēn dǐng

药鼎

yào dǐng

王鼎

wáng dǐng

方鼎

fāng dǐng

瓦鼎

wǎ dǐng

周鼎

zhōu dǐng

鹄鼎

hú dǐng

问鼎

wèn dǐng

炉鼎

lú dǐng

汾鼎

fén dǐng

毚鼎

chán dǐng

试鼎

shì dǐng

鸿鼎

hóng dǐng

卜鼎

bǔ dǐng

镵鼎

chán dǐng

上一组词:函关
下一组词:汉津

更多汉的组词

汉鼎的意思


词语解释:

汉代的鼎。为国之重器。亦用以指汉代hAo86.社稷。

引证解释:

⒈ 汉代的鼎。为国之重器。亦用以指汉代社稷。

引唐司空图《杂题》诗之一:“若使只凭三杰力,犹应汉鼎一毫轻。”
清沉曰霖《晋人麈·诗话·关侯祠联》:“独乩笔一联云:风裊餘烟悲汉鼎,花开三月忆桃园。”

网络解释:

汉鼎

简介hàn dǐnɡ汉鼎(汉鼎)汉代的鼎。为国之重器。亦用以指汉代社稷。 唐 司空图 《杂题》诗之一:“若使只凭三杰力,犹应汉鼎一毫轻。” 清 沈曰霖 《晋人麈·诗话·关侯祠联》:“独乩笔一联云:风袅馀烟悲汉鼎,花开三月忆桃园。”
更多鼎的组词

汉鼎详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:dǐng

鼎dǐng(1)(名)古代煮东西用的器物;三足两耳:钟~。(2)(副)正当、 正在:~盛。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025