hàn zhèn
hàn hòu
hàn lǚ
hàn huǒ
hàn fù
hàn yí
hàn shì
hàn zì
hàn fèn
hàn dào
hàn fù
hàn yīn
hàn yuán
hàn jī
hàn huà
hàn sī
hàn dǐng
hàn rén
hàn zǔ
hàn jūn
hàn dì
hàn zi
hàn fǎ
hàn nǚ
hàn líng
hàn shū
hàn jiǎn
hàn cōng
hàn hào
hàn jìng
hàn yìn
hàn gāo
hàn zhǔ
hàn shì
hàn jié
hàn zhuàn
hàn jí
hàn guāng
hàn kǒu
hàn cè
hàn áo
hàn ér
hàn ēn
hàn yǔ
hàn zhǔ
hàn tǒng
hàn wén
hàn gé
hàn qū
hàn jiā
hàn pǔ
hàn yīn
hàn bì
hàn xù
hàn shèng
hàn xìng
hàn jué
hàn diǎn
hàn diāo
hàn má
hàn jīng
hàn guó
hàn là
hàn diào
hàn gōng
hàn xué
hàn dū
hàn fāng
hàn pú
hàn huáng
hàn lǐ
hàn lú
hàn jiǎn
hàn shì
hàn shǐ
hàn èr
hàn gāo
hàn lǜ
hàn guān
hàn jī
hàn tíng
hàn shuǐ
hàn dú
hàn jiāng
hàn yàn
hàn gāng
hàn dì
hàn jiàn
hàn pèi
hàn kè
hàn miáo
hàn zhōng
hàn sēng
hàn zú
hàn zhì
hàn chén
hàn quē
hàn bēi
hàn zhù
hàn biǎo
hàn mín
hàn yí
hàn yuè
hàn lǔ
hàn zhì
hàn zhú
hàn gāo
hàn jīn
hàn wáng
hàn áo
hàn fēng
hàn zhì
hàn guān
hàn jiāng
hàn lì
hàn yì
hàn yǒng
hàn sài
hàn zhàng
hàn zuò
hàn bài
hàn jiāo
hàn jù
hàn wǔ
hàn tǔ
shén dǐng
zhōng dǐng
rán dǐng
chóng dǐng
fù dǐng
yán dǐng
lá dǐng
jiǔ dǐng
rèn dǐng
bǎo dǐng
guān dǐng
shèng dǐng
guī dǐng
wèi dǐng
sān dǐng
gāng dǐng
tái dǐng
kuāng dǐng
diàn dǐng
láo dǐng
xǐ dǐng
qiān dǐng
jìn dǐng
hé dǐng
shí dǐng
xiū dǐng
huái dǐng
cuàn dǐng
xuán dǐng
chēng dǐng
gào dǐng
kuī dǐng
xià dǐng
xíng dǐng
shāng dǐng
gàn dǐng
xiǎng dǐng
chán dǐng
fèi dǐng
yīn dǐng
péi dǐng
sī dǐng
hè dǐng
yú dǐng
dān dǐng
dìng dǐng
tiáo dǐng
niú dǐng
liè dǐng
liáng dǐng
zhí dǐng
gān dǐng
xuān dǐng
ná dǐng
yí dǐng
rǎn dǐng
huáng dǐng
jīn dǐng
pán dǐng
xià dǐng
zhé dǐng
kǒng dǐng
shì dǐng
zhuàn dǐng
wǔ dǐng
zhēn dǐng
pò dǐng
páo dǐng
xīn dǐng
yù dǐng
wén dǐng
hū dǐng
lóng dǐng
chán dǐng
wèi dǐng
yàn dǐng
qiè dǐng
hàn dǐng
qiān dǐng
yīn dǐng
míng dǐng
fù dǐng
yuán dǐng
fēn dǐng
yào dǐng
wáng dǐng
fāng dǐng
wǎ dǐng
zhōu dǐng
hú dǐng
wèn dǐng
lú dǐng
fén dǐng
chán dǐng
shì dǐng
hóng dǐng
bǔ dǐng
chán dǐng
⒈ 汉代的鼎。为国之重器。亦用以指汉代社稷。
引唐司空图《杂题》诗之一:“若使只凭三杰力,犹应汉鼎一毫轻。”
清沉曰霖《晋人麈·诗话·关侯祠联》:“独乩笔一联云:风裊餘烟悲汉鼎,花开三月忆桃园。”
汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。
鼎读音:dǐng鼎dǐng(1)(名)古代煮东西用的器物;三足两耳:钟~。(2)(副)正当、 正在:~盛。