汉竹


汉竹的组词


汉易

hàn yì

汉儿

hàn ér

汉竹

hàn zhú

汉恩

hàn ēn

汉礼

hàn lǐ

汉道

hàn dào

汉阴

hàn yīn

汉关

hàn guān

汉碑

hàn bēi

汉拜

hàn bài

汉沂

hàn yí

汉表

hàn biǎo

汉火

hàn huǒ

汉苗

hàn miáo

汉制

hàn zhì

汉麻

hàn má

汉族

hàn zú

汉剑

hàn jiàn

汉分

hàn fèn

汉傅

hàn fù

汉皇

hàn huáng

汉皋

hàn gāo

汉爵

hàn jué

汉篆

hàn zhuàn

汉缺

hàn quē

汉注

hàn zhù

汉誓

hàn shì

汉皓

hàn hào

汉剧

hàn jù

汉学

hàn xué

汉水

hàn shuǐ

汉僧

hàn sēng

汉都

hàn dū

汉语

hàn yǔ

汉燕

hàn yàn

汉绪

hàn xù

汉律

hàn lǜ

汉阁

hàn gé

汉咏

hàn yǒng

汉元

hàn yuán

汉厫

hàn áo

汉鸡

hàn jī

汉话

hàn huà

汉思

hàn sī

汉佩

hàn pèi

汉壁

hàn bì

汉官

hàn guān

汉土

hàn tǔ

汉检

hàn jiǎn

汉臣

hàn chén

汉女

hàn nǚ

汉氏

hàn shì

汉祖

hàn zǔ

汉军

hàn jūn

汉廒

hàn áo

汉赋

hàn fù

汉子

hàn zi

汉虏

hàn lǔ

汉帝

hàn dì

汉将

hàn jiāng

汉中

hàn zhōng

汉典

hàn diǎn

汉庭

hàn tíng

汉浦

hàn pǔ

汉仗

hàn zhàng

汉旅

hàn lǚ

汉京

hàn jīng

汉地

hàn dì

汉姬

hàn jī

汉印

hàn yìn

汉贰

hàn èr

汉文

hàn wén

汉风

hàn fēng

汉音

hàn yīn

汉葱

hàn cōng

汉貂

hàn diāo

汉隶

hàn lì

汉江

hàn jiāng

汉统

hàn tǒng

汉后

hàn hòu

汉籍

hàn jí

汉节

hàn jié

汉震

hàn zhèn

汉圣

hàn shèng

汉光

hàn guāng

汉人

hàn rén

汉史

hàn shǐ

汉宫

hàn gōng

汉津

hàn jīn

汉陵

hàn líng

汉武

hàn wǔ

汉牍

hàn dú

汉月

hàn yuè

汉室

hàn shì

汉塞

hàn sài

汉国

hàn guó

汉腊

hàn là

汉策

hàn cè

汉调

hàn diào

汉方

hàn fāng

汉祚

hàn zuò

汉胪

hàn lú

汉皐

hàn gāo

汉区

hàn qū

汉简

hàn jiǎn

汉仪

hàn yí

汉字

hàn zì

汉帜

hàn zhì

汉姓

hàn xìng

汉镜

hàn jìng

汉纲

hàn gāng

汉家

hàn jiā

汉主

hàn zhǔ

汉高

hàn gāo

汉王

hàn wáng

汉刻

hàn kè

汉书

hàn shū

汉畤

hàn zhì

汉酺

hàn pú

汉民

hàn mín

汉鼎

hàn dǐng

汉法

hàn fǎ

汉椒

hàn jiāo

汉口

hàn kǒu

汉渚

hàn zhǔ


洗竹

xǐ zhú

雨竹

yǔ zhú

雌竹

cí zhú

龙竹

lóng zhú

积竹

jī zhú

破竹

pò zhú

沛竹

pèi zhú

格竹

gé zhú

方竹

fāng zhú

筰竹

zuó zhú

菉竹

lù zhú

簕竹

lè zhú

慈竹

cí zhú

石竹

shí zhú

虎竹

hǔ zhú

燎竹

liáo zhú

蕲竹

qí zhú

凤竹

fèng zhú

簟竹

diàn zhú

墨竹

mò zhú

匏竹

páo zhú

箬竹

ruò zhú

久竹

jiǔ zhú

吹竹

chuī zhú

编竹

biān zhú

芦竹

lú zhú

椶竹

zōng zhú

密竹

mì zhú

班竹

bān zhú

邛竹

qióng zhú

苦竹

kǔ zhú

松竹

sōng zhú

萹竹

biān zhú

孤竹

gū zhú

笆竹

bā zhú

桂竹

guì zhú

南竹

nán zhú

秀竹

xiù zhú

攡竹

chī zhú

涩竹

sè zhú

锦竹

jǐn zhú

桐竹

tóng zhú

攧竹

diān zhú

箪竹

dān zhú

束竹

shù zhú

爆竹

bào zhú

残竹

cán zhú

合竹

hé zhú

鸠竹

jiū zhú

汗竹

hàn zhú

泣竹

qì zhú

磕竹

kē zhú

金竹

jīn zhú

符竹

fú zhú

昆竹

kūn zhú

斑竹

bān zhú

箣竹

cè zhú

骑竹

qí zhú

篁竹

huáng zhú

黄竹

huáng zhú

茅竹

máo zhú

戏竹

xì zhú

水竹

shuǐ zhú

看竹

kàn zhú

竻竹

lè zhú

哭竹

kū zhú

杖竹

zhàng zhú

筀竹

guì zhú

篃竹

mèi zhú

楠竹

nán zhú

毛竹

máo zhú

黑竹

hēi zhú

卭竹

qióng zhú

濮竹

pú zhú

脩竹

xiū zhú

筇竹

qióng zhú

觚竹

gū zhú

鹿竹

lù zhú

子竹

zǐ zhú

皇竹

huáng zhú

包竹

bāo zhú

击竹

jī zhú

紫竹

zǐ zhú

桃竹

táo zhú

荻竹

dí zhú

寒竹

hán zhú

银竹

yín zhú

寻竹

xún zhú

暗竹

àn zhú

交竹

jiāo zhú

分竹

fēn zhú

渔竹

yú zhú

楗竹

jiàn zhú

迸竹

bèng zhú

篪竹

chí zhú

兔竹

tù zhú

食竹

shí zhú

楚竹

chǔ zhú

柴竹

chái zhú

瑞竹

ruì zhú

筋竹

jīn zhú

空竹

kōng zhú

青竹

qīng zhú

扶竹

fú zhú

肉竹

ròu zhú

汉竹

hàn zhú

笼竹

lóng zhú

比竹

bǐ zhú

刺竹

cì zhú

玉竹

yù zhú

廪竹

lǐn zhú

泪竹

lèi zhú

豪竹

háo zhú

义竹

yì zhú

木竹

mù zhú

成竹

chéng zhú

铜竹

tóng zhú

孟竹

mèng zhú

帝竹

dì zhú

嶰竹

xiè zhú

妙竹

miào zhú

偃竹

yǎn zhú

扫竹

sǎo zhú

筒竹

tǒng zhú

楛竹

kǔ zhú

潭竹

tán zhú

丝竹

sī zhú

湘竹

xiāng zhú

猫竹

māo zhú

品竹

pǐn zhú

剖竹

pōu zhú

枯竹

kū zhú

篛竹

ruò zhú

孝竹

xiào zhú

修竹

xiū zhú

笛竹

dí zhú

冷竹

lěng zhú

深竹

shēn zhú

筠竹

yún zhú

翠竹

cuì zhú

天竹

tiān zhú

炮竹

pào zhú

箭竹

jiàn zhú

上一组词:扶竹
下一组词:击竹

更多汉的组词

汉竹的意思


词语解释:

竹的一种。

引证解释:

⒈ 竹的一种。

引明李时珍《本草纲目·木四·竹》:“永昌汉竹,可为桶斛。”
明谢肇淛《五杂俎·物部二》:“永昌有汉竹,一节受一斛。”

网络解释:

汉竹

汉竹,读音hàn zhú,是一个汉语词汇,释义为竹的一种,出自明 李时珍 《本草纲目·木四·竹》。
更多竹的组词

汉竹详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:zhú[ zhú ]

1. 常绿多年生植物,春日生笋,茎有很多节,中间是空的,质地坚硬,种类很多。可制器物,又可做建筑材料:竹子。竹叶。竹笋。竹编(用竹篾编制的工艺品)。竹刻。

2. 指竹制管乐器:金石丝竹。

3. 中国古代乐器八音之一。

4. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025