hàn áo
hàn shǐ
hàn sī
hàn shuǐ
hàn lǚ
hàn jiāo
hàn zhèn
hàn huǒ
hàn guāng
hàn zǔ
hàn hòu
hàn zuò
hàn pèi
hàn bēi
hàn zú
hàn fèn
hàn jiā
hàn gāo
hàn líng
hàn lì
hàn diāo
hàn dì
hàn zhì
hàn yí
hàn hào
hàn yì
hàn guān
hàn shì
hàn gāo
hàn qū
hàn yǔ
hàn shèng
hàn jiāng
hàn wén
hàn yīn
hàn fù
hàn zhǔ
hàn dū
hàn dào
hàn cōng
hàn jiǎn
hàn zhàng
hàn zhōng
hàn fù
hàn fāng
hàn zhǔ
hàn kè
hàn jié
hàn jué
hàn fǎ
hàn zhì
hàn cè
hàn xué
hàn zì
hàn èr
hàn nǚ
hàn yìn
hàn biǎo
hàn dǐng
hàn shū
hàn bì
hàn gōng
hàn pú
hàn shì
hàn yuán
hàn guó
hàn zhú
hàn bài
hàn shì
hàn jīng
hàn pǔ
hàn yàn
hàn zhuàn
hàn wáng
hàn zi
hàn dì
hàn tǒng
hàn miáo
hàn diào
hàn áo
hàn là
hàn xìng
hàn ér
hàn xù
hàn zhì
hàn yǒng
hàn sài
hàn jī
hàn lǜ
hàn huáng
hàn gé
hàn huà
hàn zhù
hàn dú
hàn má
hàn jiǎn
hàn kǒu
hàn jìng
hàn chén
hàn lǐ
hàn yīn
hàn jiāng
hàn jù
hàn lǔ
hàn wǔ
hàn fēng
hàn gāo
hàn guān
hàn mín
hàn tíng
hàn jī
hàn jīn
hàn yuè
hàn jūn
hàn gāng
hàn jí
hàn tǔ
hàn yí
hàn lú
hàn ēn
hàn quē
hàn rén
hàn diǎn
hàn jiàn
hàn sēng
⒈ 指汉初商山四隐士东园公、绮里季、夏黄公、甪里先生。四人须眉皆白,故称四皓。 高祖召,不应。后高祖欲废太子, 吕后用留侯计,迎此四人,使辅太子。参见“商山四皓”。
引明屠隆《綵毫记·汾阳报恩》:“幸不到风尘,似汉皓能逃汉,秦娥解避秦。”
汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。
皓读音:hào皓hào(1)(形)白;洁白。(2)(形)明亮。