汉剑


汉剑的组词


汉方

hàn fāng

汉绪

hàn xù

汉节

hàn jié

汉关

hàn guān

汉纲

hàn gāng

汉官

hàn guān

汉音

hàn yīn

汉土

hàn tǔ

汉隶

hàn lì

汉书

hàn shū

汉苗

hàn miáo

汉女

hàn nǚ

汉室

hàn shì

汉中

hàn zhōng

汉子

hàn zi

汉剧

hàn jù

汉仪

hàn yí

汉姓

hàn xìng

汉爵

hàn jué

汉缺

hàn quē

汉字

hàn zì

汉学

hàn xué

汉注

hàn zhù

汉酺

hàn pú

汉光

hàn guāng

汉麻

hàn má

汉分

hàn fèn

汉后

hàn hòu

汉塞

hàn sài

汉高

hàn gāo

汉帜

hàn zhì

汉主

hàn zhǔ

汉阴

hàn yīn

汉皇

hàn huáng

汉宫

hàn gōng

汉庭

hàn tíng

汉思

hàn sī

汉刻

hàn kè

汉统

hàn tǒng

汉臣

hàn chén

汉赋

hàn fù

汉民

hàn mín

汉风

hàn fēng

汉佩

hàn pèi

汉话

hàn huà

汉鼎

hàn dǐng

汉鸡

hàn jī

汉恩

hàn ēn

汉语

hàn yǔ

汉阁

hàn gé

汉傅

hàn fù

汉燕

hàn yàn

汉国

hàn guó

汉镜

hàn jìng

汉表

hàn biǎo

汉检

hàn jiǎn

汉王

hàn wáng

汉家

hàn jiā

汉畤

hàn zhì

汉皐

hàn gāo

汉剑

hàn jiàn

汉壁

hàn bì

汉印

hàn yìn

汉仗

hàn zhàng

汉碑

hàn bēi

汉都

hàn dū

汉咏

hàn yǒng

汉军

hàn jūn

汉姬

hàn jī

汉文

hàn wén

汉渚

hàn zhǔ

汉皋

hàn gāo

汉椒

hàn jiāo

汉胪

hàn lú

汉简

hàn jiǎn

汉津

hàn jīn

汉陵

hàn líng

汉祖

hàn zǔ

汉火

hàn huǒ

汉竹

hàn zhú

汉旅

hàn lǚ

汉地

hàn dì

汉祚

hàn zuò

汉籍

hàn jí

汉拜

hàn bài

汉人

hàn rén

汉法

hàn fǎ

汉武

hàn wǔ

汉震

hàn zhèn

汉儿

hàn ér

汉京

hàn jīng

汉贰

hàn èr

汉道

hàn dào

汉将

hàn jiāng

汉礼

hàn lǐ

汉貂

hàn diāo

汉族

hàn zú

汉腊

hàn là

汉调

hàn diào

汉律

hàn lǜ

汉浦

hàn pǔ

汉誓

hàn shì

汉圣

hàn shèng

汉厫

hàn áo

汉水

hàn shuǐ

汉典

hàn diǎn

汉口

hàn kǒu

汉廒

hàn áo

汉策

hàn cè

汉牍

hàn dú

汉江

hàn jiāng

汉氏

hàn shì

汉史

hàn shǐ

汉虏

hàn lǔ

汉区

hàn qū

汉月

hàn yuè

汉易

hàn yì

汉僧

hàn sēng

汉葱

hàn cōng

汉帝

hàn dì

汉制

hàn zhì

汉沂

hàn yí

汉元

hàn yuán

汉篆

hàn zhuàn

汉皓

hàn hào


学剑

xué jiàn

轻剑

qīng jiàn

逞剑

chěng jiàn

重剑

zhòng jiàn

请剑

qǐng jiàn

琴剑

qín jiàn

冠剑

guān jiàn

襟剑

jīn jiàn

埋剑

mái jiàn

龙剑

lóng jiàn

蛰剑

zhé jiàn

象剑

xiàng jiàn

鹿剑

lù jiàn

弓剑

gōng jiàn

楚剑

chǔ jiàn

伏剑

fú jiàn

欧剑

ōu jiàn

觉剑

jué jiàn

匣剑

xiá jiàn

鸣剑

míng jiàn

短剑

duǎn jiàn

书剑

shū jiàn

文剑

wén jiàn

遁剑

dùn jiàn

慧剑

huì jiàn

蒲剑

pú jiàn

丸剑

wán jiàn

浪剑

làng jiàn

宝剑

bǎo jiàn

悬剑

xuán jiàn

抚剑

fǔ jiàn

弃剑

qì jiàn

班剑

bān jiàn

借剑

jiè jiàn

谈剑

tán jiàn

齿剑

chǐ jiàn

解剑

jiě jiàn

佩剑

pèi jiàn

戈剑

gē jiàn

玺剑

xǐ jiàn

仗剑

zhàng jiàn

负剑

fù jiàn

锋剑

fēng jiàn

许剑

xǔ jiàn

讲剑

jiǎng jiàn

竦剑

sǒng jiàn

奇剑

qí jiàn

拥剑

yōng jiàn

斑剑

bān jiàn

杖剑

zhàng jiàn

苫剑

shān jiàn

私剑

sī jiàn

玉剑

yù jiàn

花剑

huā jiàn

长剑

cháng jiàn

论剑

lùn jiàn

提剑

tí jiàn

卖剑

mài jiàn

说剑

shuō jiàn

具剑

jù jiàn

木剑

mù jiàn

脱剑

tuō jiàn

灵剑

líng jiàn

蒯剑

kuǎi jiàn

挂剑

guà jiàn

刀剑

dāo jiàn

遗剑

yí jiàn

惠剑

huì jiàn

击剑

jī jiàn

手剑

shǒu jiàn

题剑

tí jiàn

昆剑

kūn jiàn

雌剑

cí jiàn

誓剑

shì jiàn

汉剑

hàn jiàn

水剑

shuǐ jiàn

三剑

sān jiàn

拔剑

bá jiàn

星剑

xīng jiàn

按剑

àn jiàn

弹剑

dàn jiàn

跳剑

tiào jiàn

石剑

shí jiàn

酆剑

fēng jiàn

霜剑

shuāng jiàn

雄剑

xióng jiàn

吴剑

wú jiàn

鼓剑

gǔ jiàn

带剑

dài jiàn

五剑

wǔ jiàn

恶剑

è jiàn

案剑

àn jiàn

黑剑

hēi jiàn

故剑

gù jiàn

丰剑

fēng jiàn

服剑

fú jiàn

赐剑

cì jiàn

利剑

lì jiàn

刺剑

cì jiàn

鱼剑

yú jiàn

别剑

bié jiàn

铸剑

zhù jiàn

智剑

zhì jiàn

健剑

jiàn jiàn

扣剑

kòu jiàn

萍剑

píng jiàn

试剑

shì jiàn

枪剑

qiāng jiàn

神剑

shén jiàn

角剑

jiǎo jiàn

孤剑

gū jiàn

青剑

qīng jiàn

上一组词:伏剑
下一组词:弓剑

更多汉的组词

汉剑的意思


词语解释:

指汉高祖刘邦斩白蛇之剑。

引证解释:

⒈ 指汉高祖刘邦斩白蛇之剑。

引唐卢照邻《明月引》:“见胡鞍之似练,知汉剑之如霜。”
唐李贺《出城寄权璩杨敬之》诗:“自言汉剑当飞去,何事还车载病身?”

网络解释:

汉剑

汉剑,顾名思义就是兴盛于汉代的钢铁剑。由于汉代冶铁业的发展突破了青铜剑的长度限制,汉剑剑体日益轻薄窄长且剑锋更尖锐,西汉早期就已取代青铜剑广泛应用于军事中(长安城武库出土11把剑清一色铁剑无青铜剑),及至东汉,偶有做青铜剑于佩戴把玩墓葬用。作为最后的战场使用剑,汉剑在中国刀剑历史上占有不可替代的地位。具体形制参照博物馆里的汉代出土文物,通常一米一以下以单手剑为主流,一米二以上则双手为主。其本身设计就体现着秦汉时期粗犷大气的风格,平直的剑身是为正气,狭长的剑刃是为霸气。现代工艺产品由于大多参照了倭刀的刃柄比(2.5:1),而只能称为汉代风格剑,即仿汉剑。(右图为上海博物馆藏六面汉剑)
更多剑的组词

汉剑详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:jiàn

剑jiàn(名)古代兵器;青铜或铁制成;长条形;一端尖;两边有刃;可以佩带。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025