汉土


汉土的组词


汉易

hàn yì

汉风

hàn fēng

汉民

hàn mín

汉胪

hàn lú

汉火

hàn huǒ

汉律

hàn lǜ

汉武

hàn wǔ

汉镜

hàn jìng

汉水

hàn shuǐ

汉书

hàn shū

汉咏

hàn yǒng

汉剑

hàn jiàn

汉厫

hàn áo

汉津

hàn jīn

汉家

hàn jiā

汉元

hàn yuán

汉帜

hàn zhì

汉皐

hàn gāo

汉刻

hàn kè

汉江

hàn jiāng

汉碑

hàn bēi

汉沂

hàn yí

汉拜

hàn bài

汉后

hàn hòu

汉道

hàn dào

汉剧

hàn jù

汉椒

hàn jiāo

汉宫

hàn gōng

汉帝

hàn dì

汉隶

hàn lì

汉地

hàn dì

汉陵

hàn líng

汉皇

hàn huáng

汉制

hàn zhì

汉纲

hàn gāng

汉僧

hàn sēng

汉学

hàn xué

汉史

hàn shǐ

汉儿

hàn ér

汉阁

hàn gé

汉方

hàn fāng

汉典

hàn diǎn

汉表

hàn biǎo

汉字

hàn zì

汉皋

hàn gāo

汉将

hàn jiāng

汉鸡

hàn jī

汉王

hàn wáng

汉月

hàn yuè

汉话

hàn huà

汉籍

hàn jí

汉分

hàn fèn

汉节

hàn jié

汉绪

hàn xù

汉篆

hàn zhuàn

汉官

hàn guān

汉塞

hàn sài

汉印

hàn yìn

汉誓

hàn shì

汉语

hàn yǔ

汉都

hàn dū

汉土

hàn tǔ

汉法

hàn fǎ

汉葱

hàn cōng

汉腊

hàn là

汉姓

hàn xìng

汉氏

hàn shì

汉震

hàn zhèn

汉策

hàn cè

汉调

hàn diào

汉京

hàn jīng

汉佩

hàn pèi

汉文

hàn wén

汉鼎

hàn dǐng

汉祖

hàn zǔ

汉渚

hàn zhǔ

汉区

hàn qū

汉皓

hàn hào

汉赋

hàn fù

汉仗

hàn zhàng

汉贰

hàn èr

汉中

hàn zhōng

汉统

hàn tǒng

汉壁

hàn bì

汉女

hàn nǚ

汉主

hàn zhǔ

汉检

hàn jiǎn

汉廒

hàn áo

汉圣

hàn shèng

汉姬

hàn jī

汉注

hàn zhù

汉关

hàn guān

汉傅

hàn fù

汉旅

hàn lǚ

汉酺

hàn pú

汉口

hàn kǒu

汉仪

hàn yí

汉国

hàn guó

汉简

hàn jiǎn

汉祚

hàn zuò

汉人

hàn rén

汉畤

hàn zhì

汉庭

hàn tíng

汉苗

hàn miáo

汉貂

hàn diāo

汉子

hàn zi

汉虏

hàn lǔ

汉竹

hàn zhú

汉爵

hàn jué

汉军

hàn jūn

汉麻

hàn má

汉牍

hàn dú

汉高

hàn gāo

汉缺

hàn quē

汉恩

hàn ēn

汉燕

hàn yàn

汉礼

hàn lǐ

汉室

hàn shì

汉思

hàn sī

汉光

hàn guāng

汉族

hàn zú

汉浦

hàn pǔ

汉阴

hàn yīn

汉音

hàn yīn

汉臣

hàn chén


本土

běn tǔ

碱土

jiǎn tǔ

改土

gǎi tǔ

淤土

yū tǔ

正土

zhèng tǔ

黄土

huáng tǔ

道土

dào tǔ

撮土

cuō tǔ

疆土

jiāng tǔ

空土

kōng tǔ

秽土

huì tǔ

封土

fēng tǔ

九土

jiǔ tǔ

熏土

xūn tǔ

后土

hòu tǔ

负土

fù tǔ

坏土

huài tǔ

怀土

huái tǔ

圆土

yuán tǔ

壅土

yōng tǔ

紅土

hóng tǔ

广土

guǎng tǔ

幅土

fú tǔ

方土

fāng tǔ

远土

yuǎn tǔ

犯土

fàn tǔ

甄土

zhēn tǔ

受土

shòu tǔ

殷土

yīn tǔ

化土

huà tǔ

抟土

tuán tǔ

阴土

yīn tǔ

胆土

dǎn tǔ

兼土

jiān tǔ

食土

shí tǔ

厚土

hòu tǔ

丰土

fēng tǔ

陆土

lù tǔ

攻土

gōng tǔ

狼土

láng tǔ

五土

wǔ tǔ

寰土

huán tǔ

辟土

pì tǔ

簿土

bù tǔ

拥土

yōng tǔ

汉土

hàn tǔ

尘土

chén tǔ

匏土

páo tǔ

黏土

nián tǔ

黑土

hēi tǔ

北土

běi tǔ

觳土

hú tǔ

耗土

hào tǔ

浄土

jìng tǔ

壤土

rǎng tǔ

硷土

jiǎn tǔ

西土

xī tǔ

棘土

jí tǔ

东土

dōng tǔ

有土

yǒu tǔ

解土

jiě tǔ

忍土

rěn tǔ

表土

biǎo tǔ

坡土

pō tǔ

穴土

xué tǔ

闰土

rùn tǔ

冻土

dòng tǔ

出土

chū tǔ

净土

jìng tǔ

平土

píng tǔ

童土

tóng tǔ

进土

jìn tǔ

茅土

máo tǔ

迁土

qiān tǔ

地土

dì tǔ

沙土

shā tǔ

任土

rèn tǔ

祀土

sì tǔ

霾土

mái tǔ

晞土

xī tǔ

囊土

náng tǔ

梵土

fàn tǔ

橐土

tuó tǔ

脾土

pí tǔ

肥土

féi tǔ

铨土

quán tǔ

瓷土

cí tǔ

思土

sī tǔ

蛮土

mán tǔ

牝土

pìn tǔ

坟土

fén tǔ

拓土

tuò tǔ

尺土

chǐ tǔ

桑土

sāng tǔ

作土

zuò tǔ

滚土

gǔn tǔ

恋土

liàn tǔ

瘠土

jí tǔ

客土

kè tǔ

贡土

gòng tǔ

膏土

gāo tǔ

灰土

huī tǔ

鄙土

bǐ tǔ

墒土

shāng tǔ

吾土

wú tǔ

气土

qì tǔ

缓土

huǎn tǔ

祚土

zuò tǔ

领土

lǐng tǔ

古土

gǔ tǔ

贵土

guì tǔ

粟土

sù tǔ

王土

wáng tǔ

动土

dòng tǔ

启土

qǐ tǔ

粘土

nián tǔ

云土

yún tǔ

星土

xīng tǔ

裂土

liè tǔ

堆土

duī tǔ

培土

péi tǔ

奉土

fèng tǔ

朔土

shuò tǔ

列土

liè tǔ

荒土

huāng tǔ

滔土

tāo tǔ

下土

xià tǔ

息土

xī tǔ

刹土

shā tǔ

吃土

chī tǔ

陶土

táo tǔ

面土

miàn tǔ

丽土

lì tǔ

复土

fù tǔ

扫土

sǎo tǔ

物土

wù tǔ

妙土

miào tǔ

寸土

cùn tǔ

当土

dāng tǔ

风土

fēng tǔ

纳土

nà tǔ

红土

hóng tǔ

生土

shēng tǔ

白土

bái tǔ

川土

chuān tǔ

吉土

jí tǔ

凶土

xiōng tǔ

畚土

běn tǔ

轻土

qīng tǔ

案土

àn tǔ

还土

hái tǔ

践土

jiàn tǔ

嬴土

yíng tǔ

垆土

lú tǔ

边土

biān tǔ

蜀土

shǔ tǔ

杵土

chǔ tǔ

糞土

fèn tǔ

草土

cǎo tǔ

玄土

xuán tǔ

乡土

xiāng tǔ

隐土

yǐn tǔ

胙土

zuò tǔ

潮土

cháo tǔ

谷土

gǔ tǔ

沃土

wò tǔ

故土

gù tǔ

归土

guī tǔ

浮土

fú tǔ

流土

liú tǔ

佛土

fó tǔ

落土

luò tǔ

炎土

yán tǔ

刚土

gāng tǔ

卷土

juǎn tǔ

大土

dà tǔ

畴土

chóu tǔ

国土

guó tǔ

圜土

huán tǔ

烟土

yān tǔ

脏土

zāng tǔ

农土

nóng tǔ

布土

bù tǔ

粉土

fěn tǔ

分土

fēn tǔ

丑土

chǒu tǔ

植土

zhí tǔ

乐土

lè tǔ

渣土

zhā tǔ

庶土

shù tǔ

凡土

fán tǔ

安土

ān tǔ

禁土

jìn tǔ

邠土

bīn tǔ

邦土

bāng tǔ

青土

qīng tǔ

矾土

fán tǔ

均土

jūn tǔ

爵土

jué tǔ

斥土

chì tǔ

锡土

xī tǔ

埃土

āi tǔ

入土

rù tǔ

盐土

yán tǔ

捧土

pěng tǔ

旷土

kuàng tǔ

开土

kāi tǔ

赤土

chì tǔ

合土

hé tǔ

率土

shuài tǔ

横土

héng tǔ

水土

shuǐ tǔ

塉土

jí tǔ

老土

lǎo tǔ

蹙土

cù tǔ

并土

bìng tǔ

境土

jìng tǔ

粪土

fèn tǔ

香土

xiāng tǔ

泥土

ní tǔ

抔土

póu tǔ

衔土

xián tǔ

上一组词:峻刻
下一组词:汉氏

更多汉的组词

汉土的意思


词语解释:

1.汉族地区。 2.指hAo86.原属汉族人的土地。

引证解释:

⒈ 汉族地区。

引唐白居易《缚戎人》诗:“没蕃被囚思汉土,归汉被劫为蕃虏。”

⒉ 指原属汉族人的土地。

引郭孝成《湖南光复纪事》:“各职员僉谓此次军士,光復汉土,我辈移薪水以作军餉,以示区区酬报之意。”

网络解释:

汉土

汉土,是汉语词汇,读音为hàn tǔ ,释义是汉族地区或指原属汉族人的土地。
更多土的组词

汉土详细解释


读音:hàn

汉hàn(1)(名)朝代;公元前206…公元220年;刘邦所建。参看〔西汉〕、〔东汉〕。(2)(名)后汉。(3)(名)元末农民起义领袖陈友谅所建的政权(1360…1363)。(4)(名)汉族:~人|~语。(5)(名)男子:老~|好~|英雄~|彪形大~。(6)(名)指银河:银~。

读音:tǔ

土tǔ(1)(名)本义:泥土;土壤:黄~|黏~|~山。(2)(名)土地。(3)(副)本地的;地方的:~特产|~俗。(4)(名)指我国民间沿用的生产技术和有关的设备、产品、人员等:~方|~招儿。(5)(形)不合潮流;不开通:~气。(6)(名)未熬制的鸦片:烟~。(7)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025