rén xìng
rén yǔ
rén yù
rén ài
rén huì
rén shì
rén niǎo
rén mín
rén jǐn
rén dǔ
rén zhì
rén bǐ
rén shòu
rén pín
rén yì
rén yòu
rén xíng
rén xiōng
rén cǎo
rén ràng
rén yì
rén rén
rén hòu
rén pǔ
rén jìng
rén zé
rén xù
rén lǐ
rén jīn
rén fēng
rén róu
rén qiáng
rén zǐ
rén ài
rén cān
rén cí
rén guǒ
rén ruò
rén dǒng
rén huà
rén xīn
rén cè
rén yì
rén wū
rén xìn
rén xián
rén cè
rén rén
rén gū
rén zhě
rén xiào
rén shòu
rén qī
rén dé
rén yì
rén shēng
rén shàn
rén yán
rén huáng
rén shì
rén shèng
rén zhèng
rén qià
rén tì
rén dān
rén hé
rén huì
rén míng
rén bīn
rén shù
rén jūn
rén ruì
rén dào
huán yǔ
gōng yǔ
tuò yǔ
fǎng yǔ
lú yǔ
fàn yǔ
miào yǔ
dì yǔ
xuān yǔ
hóng yǔ
bǎn yǔ
méi yǔ
mì yǔ
shì yǔ
mín yǔ
kāi yǔ
sì yǔ
kǔn yǔ
bēi yǔ
jū yǔ
jiǎng yǔ
chén yǔ
qiū yǔ
qì yǔ
hǎi yǔ
fú yǔ
shān yǔ
cāng yǔ
cūn yǔ
ào yǔ
zī yǔ
biān yǔ
tīng yǔ
jiǔ yǔ
fǎn yǔ
líng yǔ
sì yǔ
méng yǔ
dà yǔ
jiāng yǔ
bǎo yǔ
yán yǔ
tài yǔ
jìng yǔ
xuán yǔ
liáng yǔ
qián yǔ
yán yǔ
jīn yǔ
jú yǔ
huán yǔ
miào yǔ
mián yǔ
qióng yǔ
yuàn yǔ
yàn yǔ
sēng yǔ
jué yǔ
qú yǔ
xiān yǔ
xì yǔ
kuàng yǔ
zhī yǔ
tǔ yǔ
jìng yǔ
yù yǔ
cí yǔ
yǔ yǔ
bā yǔ
liù yǔ
fēi yǔ
lián yǔ
biàn yǔ
fán yǔ
fó yǔ
fù yǔ
jiù yǔ
cí yǔ
gàn yǔ
dé yǔ
suì yǔ
xiè yǔ
láng yǔ
fú yǔ
bié yǔ
dì yǔ
jiē yǔ
méng yǔ
rì yǔ
zhēn yǔ
diàn yǔ
bǔ yǔ
shǒu yǔ
rén yǔ
dì yǔ
lín yǔ
dù yǔ
liáo yǔ
yán yǔ
xiè yǔ
jī yǔ
bīn yǔ
guān yǔ
dòng yǔ
tíng yǔ
jùn yǔ
diàn yǔ
guǎn yǔ
tiān yǔ
yù yǔ
héng yǔ
lòu yǔ
biāo yǔ
qì yǔ
lì yǔ
jié yǔ
xī yǔ
pàn yǔ
qióng yǔ
guǎng yǔ
yí yǔ
gù yǔ
wū yǔ
guì yǔ
bì yǔ
qiáng yǔ
hán yǔ
fáng yǔ
qìng yǔ
gàn yǔ
⒈ 谓在仁德覆蔽之下。宇,覆庇。
引南朝梁沉约《瑞石像铭》:“惟圣仁宇,宝化潜融。”
本用以赞颂帝王,后也用为一般赞颂之词。 唐柳宗元《为韦京兆祭杜河中文》:“余弟宗卿,获芘仁宇。”
⒉ 犹仁里。对他人住处的敬称。
引唐李直方《白苹亭记》:“道出公之仁宇,目览亭之崇构。”
得仁德者的庇护。
1. 一种道德范畴,指人与人相互友爱、互助、同情等:仁义(a.仁爱与正义;b.通情达理,性格温顺,能为别人着想)。仁爱。仁政。仁人志士(仁爱有节操的人)。仁义礼智(儒家的伦理思想)。仁至义尽。一视同仁(同样看待,不分厚薄)。
2. 果核的最内部分或其他硬壳中可以吃的部分:核桃仁儿。
3. 姓。
宇读音:yǔ宇yǔ(1)(名)房檐;泛指房屋:屋~|栋~。(2)(名)上下四方;所有的空间;世界:~宙|~内。