仁风


仁风的组词


仁姑

rén gū

仁善

rén shàn

仁声

rén shēng

仁董

rén dǒng

仁诲

rén huì

仁矜

rén jīn

仁恻

rén cè

仁宇

rén yǔ

仁让

rén ràng

仁形

rén xíng

仁圣

rén shèng

仁士

rén shì

仁宥

rén yòu

仁笃

rén dǔ

仁策

rén cè

仁彊

rén qiáng

仁恕

rén shù

仁悌

rén tì

仁人

rén rén

仁寿

rén shòu

仁君

rén jūn

仁兄

rén xiōng

仁孝

rén xiào

仁恤

rén xù

仁柔

rén róu

仁风

rén fēng

仁鸟

rén niǎo

仁若

rén ruò

仁果

rén guǒ

仁朴

rén pǔ

仁兽

rén shòu

仁心

rén xīn

仁鄙

rén bǐ

仁民

rén mín

仁贤

rén xián

仁育

rén yù

仁厚

rén hòu

仁道

rén dào

仁丹

rén dān

仁洽

rén qià

仁信

rén xìn

仁事

rén shì

仁境

rén jìng

仁子

rén zǐ

仁仁

rén rén

仁明

rén míng

仁愛

rén ài

仁瑞

rén ruì

仁慈

rén cí

仁羿

rén yì

仁草

rén cǎo

仁義

rén yì

仁言

rén yán

仁德

rén dé

仁性

rén xìng

仁乌

rén wū

仁里

rén lǐ

仁爱

rén ài

仁宾

rén bīn

仁和

rén hé

仁频

rén pín

仁智

rén zhì

仁谊

rén yì

仁谨

rén jǐn

仁化

rén huà

仁义

rén yì

仁惠

rén huì

仁妻

rén qī

仁皇

rén huáng

仁参

rén cān

仁泽

rén zé

仁者

rén zhě

仁政

rén zhèng


戕风

qiāng fēng

排风

pái fēng

冷风

lěng fēng

抖风

dǒu fēng

软风

ruǎn fēng

癞风

lài fēng

遭风

zāo fēng

防风

fáng fēng

苹风

píng fēng

醺风

xūn fēng

随风

suí fēng

雁风

yàn fēng

囊风

náng fēng

歌风

gē fēng

先风

xiān fēng

嘲风

cháo fēng

系风

xì fēng

汉风

hàn fēng

被风

bèi fēng

黄风

huáng fēng

了风

le fēng

五风

wǔ fēng

西风

xī fēng

皇风

huáng fēng

热风

rè fēng

中风

zhòng fēng

急风

jí fēng

恒风

héng fēng

幽风

yōu fēng

出风

chū fēng

凉风

liáng fēng

节风

jié fēng

颠风

diān fēng

起风

qǐ fēng

乾风

qián fēng

送风

sòng fēng

儒风

rú fēng

见风

jiàn fēng

周风

zhōu fēng

恩风

ēn fēng

阵风

zhèn fēng

世风

shì fēng

罡风

gāng fēng

德风

dé fēng

捕风

bǔ fēng

威风

wēi fēng

台风

tái fēng

成风

chéng fēng

望风

wàng fēng

酸风

suān fēng

屏风

píng fēng

和风

hé fēng

倒风

dào fēng

探风

tàn fēng

丕风

pī fēng

箭风

jiàn fēng

回风

huí fēng

怀风

huái fēng

殊风

shū fēng

依风

yī fēng

接风

jiē fēng

恺风

kǎi fēng

冲风

chōng fēng

钦风

qīn fēng

托风

tuō fēng

辉风

huī fēng

还风

hái fēng

陵风

líng fēng

魔风

mó fēng

雌风

cí fēng

泽风

zé fēng

纯风

chún fēng

调风

tiáo fēng

噫风

yī fēng

上风

shàng fēng

飔风

sī fēng

天风

tiān fēng

豳风

bīn fēng

秋风

qiū fēng

贻风

yí fēng

众风

zhòng fēng

劫风

jié fēng

条风

tiáo fēng

顺风

shùn fēng

便风

biàn fēng

痴风

chī fēng

箕风

jī fēng

逆风

nì fēng

微风

wēi fēng

九风

jiǔ fēng

变风

biàn fēng

乡风

xiāng fēng

追风

zhuī fēng

歪风

wāi fēng

蜃风

shèn fēng

爽风

shuǎng fēng

徂风

cú fēng

撒风

sā fēng

八风

bā fēng

翾风

xuān fēng

趁风

chèn fēng

麻风

má fēng

驱风

qū fēng

搐风

chù fēng

悲风

bēi fēng

眇风

miǎo fēng

考风

kǎo fēng

海风

hǎi fēng

仁风

rén fēng

躲风

duǒ fēng

愈风

yù fēng

贾风

jiǎ fēng

整风

zhěng fēng

义风

yì fēng

沙风

shā fēng

嫩风

nèn fēng

习风

xí fēng

土风

tǔ fēng

民风

mín fēng

强风

qiáng fēng

蓼风

liǎo fēng

华风

huá fēng

承风

chéng fēng

迎风

yíng fēng

通风

tōng fēng

迁风

qiān fēng

细风

xì fēng

云风

yún fēng

景风

jǐng fēng

候风

hòu fēng

伤风

shāng fēng

晞风

xī fēng

刚风

gāng fēng

驶风

shǐ fēng

生风

shēng fēng

斤风

jīn fēng

倾风

qīng fēng

长风

zhǎng fēng

常风

cháng fēng

惠风

huì fēng

丽风

lì fēng

察风

chá fēng

传风

chuán fēng

宣风

xuān fēng

芳风

fāng fēng

胡风

hú fēng

梅风

méi fēng

飂风

liù fēng

巡风

xún fēng

杨风

yáng fēng

孽风

niè fēng

吹风

chuī fēng

漏风

lòu fēng

浇风

jiāo fēng

守风

shǒu fēng

隙风

xì fēng

瞭风

liǎo fēng

焚风

fén fēng

霉风

méi fēng

季风

jì fēng

谨风

jǐn fēng

党风

dǎng fēng

心风

xīn fēng

语风

yǔ fēng

融风

róng fēng

醇风

chún fēng

末风

mò fēng

推风

tuī fēng

郑风

zhèng fēng

鍊风

liàn fēng

捆风

kǔn fēng

霜风

shuāng fēng

严风

yán fēng

摇风

yáo fēng

哀风

āi fēng

山风

shān fēng

临风

lín fēng

轻风

qīng fēng

搧风

shān fēng

知风

zhī fēng

韩风

hán fēng

熟风

shú fēng

清风

qīng fēng

腥风

xīng fēng

腊风

là fēng

看风

kàn fēng

无风

wú fēng

淫风

yín fēng

蕙风

huì fēng

迟风

chí fēng

东风

dōng fēng

招风

zhāo fēng

开风

kāi fēng

同风

tóng fēng

暗风

àn fēng

餐风

cān fēng

洋风

yáng fēng

霾风

mái fēng

正风

zhèng fēng

旋风

xuàn fēng

眼风

yǎn fēng

定风

dìng fēng

扬风

yáng fēng

迷风

mí fēng

豪风

háo fēng

文风

wén fēng

放风

fàng fēng

感风

gǎn fēng

国风

guó fēng

火风

huǒ fēng

重风

zhòng fēng

古风

gǔ fēng

昌风

chāng fēng

扇风

shān fēng

隧风

suì fēng

痉风

jìng fēng

刁风

diāo fēng

积风

jī fēng

孤风

gū fēng

男风

nán fēng

谈风

tán fēng

飘风

piāo fēng

食风

shí fēng

颓风

tuí fēng

颩风

biāo fēng

晓风

xiǎo fēng

偷风

tōu fēng

提风

tí fēng

陋风

lòu fēng

攒风

zǎn fēng

巽风

xùn fēng

头风

tóu fēng

嘶风

sī fēng

鹏风

péng fēng

吟风

yín fēng

鞴风

bèi fēng

肠风

cháng fēng

诒风

yí fēng

移风

yí fēng

王风

wáng fēng

颽风

kǎi fēng

沓风

tà fēng

凭风

píng fēng

把风

bǎ fēng

顶风

dǐng fēng

赑风

bì fēng

军风

jūn fēng

靡风

mí fēng

炎风

yán fēng

猋风

biāo fēng

飓风

jù fēng

害风

hài fēng

诈风

zhà fēng

搏风

bó fēng

流风

liú fēng

喉风

hóu fēng

幼风

yòu fēng

行风

xíng fēng

化风

huà fēng

走风

zǒu fēng

撮风

cuō fēng

病风

bìng fēng

菄风

dōng fēng

遡风

sù fēng

球风

qiú fēng

陆风

lù fēng

革风

gé fēng

犯风

fàn fēng

祭风

jì fēng

滔风

tāo fēng

雷风

léi fēng

口风

kǒu fēng

遐风

xiá fēng

冬风

dōng fēng

干风

gān fēng

帆风

fān fēng

雪风

xuě fēng

暖风

nuǎn fēng

俊风

jùn fēng

趣风

qù fēng

溯风

sù fēng

扶风

fú fēng

泼风

pō fēng

凯风

kǎi fēng

盗风

dào fēng

反风

fǎn fēng

迅风

xùn fēng

肝风

gān fēng

闺风

guī fēng

别风

bié fēng

偃风

yǎn fēng

憎风

zēng fēng

会风

huì fēng

捽风

zuó fēng

神风

shén fēng

画风

huà fēng

轮风

lún fēng

阊风

chāng fēng

背风

bèi fēng

大风

dà fēng

上一组词:奉扬
下一组词:奉佐

更多仁的组词

仁风的意思


词语解释:

1.形容恩泽如风之流布。旧时多用以颂扬帝王或地方长官的德政。 2.《世说新语..言语》"江山辽落,居然有万里之势"刘孝标注引《续晋阳秋》:"太傅谢安赏宏机捷辩速,自吏部郎出为东阳郡,乃祖之于冶亭,时贤皆集。安欲卒迫试之,执手将别,顾左右,取一扇而赠之。宏应声答曰:'辄当奉扬仁风,慰彼黎庶。'合坐叹其要捷。"后因以"仁风"为扇子的代称。

引证解释:

⒈ 形容恩泽如风之流布。旧时多用以颂扬帝王或地方长官的德政。

引晋潘岳《为贾谧作赠陆机》诗:“大晋统天,仁风遐扬。”
《后汉书·章帝纪》:“功烈光於四海,仁风行於千载。”
清方文《李明府祈雨有应镌诗于壁属予和之》:“况有诗题石,仁风扇薜萝。”

⒉ 《世说新语·言语》“江山辽落,居然有万里之势” 刘孝标注引《续晋阳秋》:“太傅谢安赏宏机捷辩速,自吏部郎出为东阳郡,乃祖之於冶亭,时贤皆集。 安欲卒迫试之,执手将别,顾左右,取一扇而赠之。参阅《晋书·文苑传·袁宏》。

引宏应声答曰:‘輒当奉扬仁风,慰彼黎庶。’合坐叹其要捷。”
后因以“仁风”为扇子的代称。 宋胡继宗《书言故事·器物》:“扇曰仁风。”

国语词典:

比喻德惠。因德惠普施有如风吹万物。

网络解释:

仁风

仁风,汉语词汇。拼音:rén fēng释义:1、形容恩泽如风之流布。旧时多用以颂扬帝王或地方长官的德政。2、指扇子。
更多风的组词

仁风详细解释


读音:rén[ rén ]

1. 一种道德范畴,指人与人相互友爱、互助、同情等:仁义(a.仁爱与正义;b.通情达理,性格温顺,能为别人着想)。仁爱。仁政。仁人志士(仁爱有节操的人)。仁义礼智(儒家的伦理思想)。仁至义尽。一视同仁(同样看待,不分厚薄)。

2. 果核的最内部分或其他硬壳中可以吃的部分:核桃仁儿。

3. 姓。

读音:fēng[ fēng ]

1. 空气流动的现象。气象学特指空气在水平方向的流动:风向。风速。风级。风险。风波(喻纠纷或乱子)。风雨如磐(a.指风雨不断,天色黑暗,给人以重压的感觉;b.喻社会黑暗或境地艰难)。风花雪月(喻堆砌词藻,内容贫乏的的诗文)。

2. 像风那样迅速、普遍的:风潮。风靡一时。风驰电掣。

3. 社会上长期形成的礼节、习俗:风气。风习。风物(某地特有的景物)。风尚(在一定时期中社会上流行的风气和习惯)。

4. 消息,传闻:风传(chuán )(传闻)。闻风而动。

5. 表现在外的景象、态度、举止:风景。风度。风格(a.气度,作风;b.文艺作品表现出的思想、艺术特色)。风骨(a.刚强的气概;b.诗文书画雄健有力的风格)。风致。风采(a.人美好的礼仪举止,亦作“丰采”;b.文采;c.旧时指某些官吏的刚正风格)。风骚(a.指举止轻佻,如“卖弄风风”,一般指妇女;b.中国的《诗经》和《楚辞》的并称)。

6. 指民歌、歌谣:国风(《诗经》中古代十五国的民歌)。采风。

7. 中医学指某些疾病:风瘫。风湿。

8. 姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025