rén rén
rén cān
rén yì
rén xíng
rén yǔ
rén dān
rén jīn
rén rén
rén zhě
rén shì
rén yì
rén huáng
rén qiáng
rén bǐ
rén shù
rén cè
rén huì
rén ài
rén shì
rén xián
rén róu
rén yán
rén pín
rén shàn
rén qià
rén dé
rén yù
rén wū
rén jìng
rén hòu
rén ruò
rén zǐ
rén zé
rén cí
rén jūn
rén xīn
rén cè
rén shèng
rén shòu
rén bīn
rén dǔ
rén hé
rén yì
rén ài
rén shòu
rén xìn
rén lǐ
rén xiōng
rén mín
rén tì
rén ruì
rén huà
rén xiào
rén zhì
rén xù
rén yòu
rén dǒng
rén fēng
rén guǒ
rén míng
rén zhèng
rén pǔ
rén cǎo
rén xìng
rén yì
rén ràng
rén huì
rén jǐn
rén shēng
rén gū
rén niǎo
rén dào
rén qī
zhēn gū
mǐn gū
shān gū
méi gū
zhē gū
dào gū
zǐ gū
huáng gū
ní gū
bān gū
gù gū
shù gū
bó gū
shǔ gū
gù gū
bó gū
zǔ gū
ào gū
zhū gū
bàn gū
xuè gū
cóng gū
ā gū
gù gū
shuāng gū
jiù gū
sì gū
pú gū
huáng gū
zhū gū
miǎn gū
guà gū
kuí gū
xiā gū
sāng gū
bó gū
zhā gū
jiā gū
xiān gū
cūn gū
pú gū
mó gū
qiū gū
huā gū
pín gū
wēng gū
xiàng gū
shèng gū
hé gū
fù gū
wēi gū
xuě gū
yà gū
jī gū
hēi gū
líng gū
jiè gū
cí gu
wáng gū
miǎo gū
bào gū
mó gū
dà gū
xiā gū
zhǒu gū
qī gū
sān gū
xiāng gū
là gū
zǐ gū
xiān gū
qīng gū
gōng gū
má gū
rén gū
jì gū
xiǎo gū
shī gū
mó gū
⒈ 对姑妈的尊称。
引晋陆云《岁暮赋》:“问仁姑而背世兮,及伯姊而沦丧。”
⒉ 犹言慈母。古代对有名位妇女的尊称。
引《艺文类聚》卷十六引晋潘岳《南阳长公主诗》:“国之仁姑,家之慈母。天道辅贤,宜享遐寿。”
1. 一种道德范畴,指人与人相互友爱、互助、同情等:仁义(a.仁爱与正义;b.通情达理,性格温顺,能为别人着想)。仁爱。仁政。仁人志士(仁爱有节操的人)。仁义礼智(儒家的伦理思想)。仁至义尽。一视同仁(同样看待,不分厚薄)。
2. 果核的最内部分或其他硬壳中可以吃的部分:核桃仁儿。
3. 姓。
姑读音:gū姑gū(1)(名)(~儿)姑母:大~|二~|表~。(2)(名)丈夫的姐妹:大~子|小~儿。(3)(名)〈书〉丈夫的母亲:翁~。(4)(名)出家修行或从事迷信职业的妇女:尼~|三~六婆。(5)(副)〈书〉姑且;暂且:~置勿论。