cí yán
cí rén
cí huà
cí qǔ
cí tǐ
cí zǔ
cí xiàng
cí yè
cí yǔ
cí chén
cí biàn
cí qì
cí yǎn
cí gēn
cí chǎng
cí yǐn
cí hǎi
cí lèi
cí mù
cí jià
cí yuán
cí huì
cí juàn
cí shè
cí cáo
cí guāi
cí zuò
cí liú
cí lǜ
cí bǐ
cí xiàng
cí yì
cí tú
cí jié
cí yì
cí jù
cí fēng
cí jí
cí zhǔ
cí jiān
cí zú
cí àn
cí fèi
cí pái
cí fēng
cí yè
cí kù
cí è
cí zhāng
cí mén
cí shǒu
cí pǐ
cí mó
cí fàn
cí jiān
cí yòu
cí méng
cí wén
cí xiàng
cí fǔ
cí zhuì
cí cái
cí xiān
cí zhǐ
cí yuàn
cí zhí
cí xìng
cí xù
cí gǔ
cí tíng
cí yǒu
cí xióng
cí shuō
cí mìng
cí jiàng
cí wéi
cí yì
cí jiā
cí lìng
cí sù
cí jìn
cí zōng
cí chuán
cí tí
cí diào
cí huá
cí lǐ
cí shì
cí yīn
cí tǔ
cí yì
cí zǎo
cí xíng
cí pǔ
cí yuē
cí xīn
cí yǎ
cí zhàng
cí zōng
cí tiáo
cí qióng
cí fù
cí biàn
cí huáng
cí chàn
cí shǒu
cí xùn
cí qiāng
cí zhì
cí mào
cí sè
cí fēng
cí tǒng
cí yùn
cí zhǐ
cí wèi
cí yīng
cí zhuàng
cí guǎn
cí fǎ
cí jì
cí jìng
cí guān
cí pài
cí ér
cí sù
cí xué
cí zhǐ
cí bó
cí zhá
cí wěi
cí tán
cí yú
cí tóu
cí cán
cí zhì
cí hàn
cí cǎi
cí sòng
cí kè
cí diǎn
cí qióng
cí tǒng
cí lín
cí yuán
cí yuán
cí kē
cí shǐ
cí yuán
cí shì
cí gé
cí míng
cí bō
cí yù
cí cǎi
cí bǐng
cí dié
cí pǐn
cí shǔ
sān jié
jùn jié
hóng jié
gāo jié
rén jié
xiù jié
háo jié
xiāo jié
tǐng jié
jùn jié
cí jié
sǒng jié
yīng jié
guī jié
jù jié
hóng jié
jùn jié
kuí jié
jùn jié
huán jié
bāng jié
bǐ jié
xióng jié
shū jié
xián jié
míng jié
sì jié
cái jié
jù jié
xián jié
shì jié
jié jié
cái jié
ào jié
máo jié
xiāo jié
guài jié
piāo jié
shī jié
shí jié
⒈ 见“词杰”。亦作“词杰”。擅长词章的杰出人物。
引唐李华《<含元殿赋>序》:“宫殿之赋,论者以《灵光》为宗。然诸侯之遗事,盖务恢张飞动而已。自兹已降,代有词杰。”
明杜濬《一杯叹》诗:“説在壬戌之小春, 延陵词杰作主人。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
杰读音:jié杰jié(1)(名)才能出众的人:豪~|俊~。(2)(形)杰出:~作。