fàn hán
fàn yí
fàn gàn
fàn shùn
fàn lǜ
fàn jiàn
fàn zhāi
fàn jiē
fàn àn
fàn bào
fàn shang
fàn lín
fàn dòu
fàn wǔ
fàn lì
fàn nì
fàn bá
fàn kuáng
fàn shǎ
fàn cuò
fàn dǎo
fàn bì
fàn zhuō
fàn huì
fàn rén
fàn tǔ
fàn nán
fàn guān
fàn mìng
fàn jiàn
fàn sè
fàn jìn
fàn bìng
fàn wéi
fàn yóu
fàn lì
fàn chuáng
fàn kēi
fàn chù
fàn jiān
fàn diào
fàn zhèng
fàn sāi
fàn zhèng
fàn suì
fàn mào
fàn liè
fàn kè
fàn wēi
fàn liè
fàn fǎ
fàn zuì
fàn shé
fàn yè
fàn xiǎng
fàn zhòng
fàn mǎo
fàn wéi
fàn zhì
fàn zāng
fàn chù
fàn jiān
fàn kùn
fàn jiē
fàn qū
fàn yán
fàn què
fàn biān
fàn guī
fàn yán
fàn chù
fàn fá
fàn shēng
fàn huàn
fàn duì
fàn xián
fàn nán
fàn shì
fàn wěi
fàn chóu
fàn tóu
fàn xiāo
fàn chǐ
fàn xīn
fàn shǔ
fàn zuǐ
fàn mén
fàn hún
fàn shǒu
fàn wǔ
fàn lěi
fàn kòu
fàn sī
fàn guǎ
fàn jìng
fàn kē
fàn juàn
fàn èr
fàn fēn
fàn nù
fàn wēi
fàn fēng
fàn xìn
fàn luàn
fàn xìng
fàn lì
fàn yì
fàn guī
fàn jiè
fàn shāng
fàn hài
fàn jì
fàn jiè
fàn jiào
fàn è
fàn jiàng
yù bì
míng bì
xǐ bì
yíng bì
hù bì
yí bì
hù bì
cóng bì
tiān bì
yún bì
zhěng bì
chuán bì
jīng bì
sǒng bì
jǐng bì
jīn bì
fèng bì
fǎn bì
xīng bì
zhào bì
hái bì
dān bì
huí bì
hē bì
zhù bì
xiān bì
fàn bì
wèi bì
niǎn bì
qián bì
péi bì
jǐng bì
chén bì
qiān bì
liù bì
luán bì
qīng bì
冲犯皇帝.的车驾。
⒈ 冲犯皇帝的车驾。
引《史记·张释之冯唐列传》:“上行出中渭桥,有一人从桥下走出,乘舆马惊。於是使骑捕,属之廷尉……廷尉奏当,一人犯蹕,当罚金。”
《晋书·文帝纪》:“太子舍人成济抽戈犯蹕,刺之,刃出於背,天子崩於车中。”
侵犯帝王出行时,道路所实施的管制。
犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。
跸读音:bì跸bì(动)〈书〉帝王出行时;开路清道;禁止通行。泛指跟帝王行止有关的事情:驻~(帝王出行时沿途停留暂住)。