fàn rén
fàn wēi
fàn chù
fàn jìng
fàn jiè
fàn zuì
fàn fēn
fàn dòu
fàn zhèng
fàn cuò
fàn kè
fàn guān
fàn sī
fàn jì
fàn lěi
fàn diào
fàn yì
fàn liè
fàn àn
fàn hán
fàn yóu
fàn kòu
fàn jiàn
fàn shāng
fàn wéi
fàn kē
fàn jiàn
fàn shì
fàn xìng
fàn huàn
fàn yí
fàn kuáng
fàn lì
fàn èr
fàn wēi
fàn jiān
fàn xiǎng
fàn huì
fàn guǎ
fàn jiān
fàn lín
fàn shǒu
fàn dǎo
fàn zhuō
fàn è
fàn duì
fàn xìn
fàn zuǐ
fàn liè
fàn fēng
fàn zāng
fàn chuáng
fàn wěi
fàn wǔ
fàn bào
fàn shùn
fàn guī
fàn nù
fàn gàn
fàn qū
fàn jiè
fàn mào
fàn yán
fàn guī
fàn nì
fàn shǎ
fàn sāi
fàn yè
fàn hài
fàn biān
fàn shé
fàn bìng
fàn jiē
fàn què
fàn tóu
fàn mìng
fàn chǐ
fàn zhì
fàn wǔ
fàn zhāi
fàn shang
fàn lì
fàn zhòng
fàn mén
fàn chù
fàn wéi
fàn mǎo
fàn kēi
fàn jiē
fàn fǎ
fàn chóu
fàn jiàng
fàn bá
fàn lì
fàn fá
fàn chù
fàn nán
fàn jiào
fàn xiāo
fàn luàn
fàn shǔ
fàn tǔ
fàn nán
fàn hún
fàn sè
fàn yán
fàn xián
fàn suì
fàn jìn
fàn juàn
fàn kùn
fàn lǜ
fàn xīn
fàn shēng
fàn zhèng
fàn bì
xù shùn
xùn shùn
bēi shùn
dá shùn
wǎn shùn
xiào shùn
qǐng shùn
kè shùn
chéng shùn
xùn shùn
yī shùn
cán shùn
huà shùn
tì shùn
rěn shùn
wǎn shùn
kūn shùn
jiāng shùn
suí shùn
fù shùn
xiáng shùn
zhōng shùn
píng shùn
xiáng shùn
fǔ shùn
kuān shùn
gōng shùn
tōng shùn
fàn shùn
cóng shùn
xīn shùn
fèng shùn
chǔ shùn
zhī shùn
yī shùn
qín shùn
bǐ shùn
fù shùn
cháng shùn
lǚ shùn
róng shùn
yú shùn
qīn shùn
jìng shùn
lián shùn
wēn shùn
bù shùn
yù shùn
shí shùn
jǐn shùn
fǔ shùn
kǒu shùn
kāng shùn
guāi shùn
xún shùn
bīn shùn
wěi shùn
bǐ shùn
liù shùn
dào shùn
kuǎn shùn
zhuāng shùn
ěr shùn
qiān shùn
ā shùn
qín shùn
tuō shùn
xìn shùn
hé shùn
ān shùn
wéi shùn
héng shùn
xié shùn
shì shùn
chǎn shùn
bǎi shùn
fù shùn
róu shùn
jiào shùn
nì shùn
jiǎng shùn
jìng shùn
yán shùn
guī shùn
jiǎng shùn
hé shùn
qiè shùn
xiàng shùn
lǐ shùn
yán shùn
违背情理;违反(.好工具)正道。
叛乱。
不逊顺。
⒈ 违背情理;违反正道。
引《左传·襄公二十五年》:“其辞顺,犯顺不祥。”
南朝宋颜延之《又释何衡阳达性论》:“至人尚矣,何为犯顺而居逆哉?”
北齐颜之推《颜氏家训·文章》:“陆机犯顺履险, 潘岳乾没取危。”
⒉ 叛乱。
引《晋书·甘卓传论》:“甘卓伐暴寧乱,庸绩克宣,作镇扞城,威略具举。及兇渠犯顺,志在勤王。”
《新五代史·东汉世家·刘旻》:“郭公举兵犯顺,其势不能为汉臣,必不为刘氏立后。”
清钱谦益《潘佥事哀辞序》:“奴儿哈赤犯顺,袭我城堡,杀我大将。”
⒊ 不逊顺。
引《晋书·刘毅传》:“昔冯唐答文帝,云不能用颇牧而文帝怒,今刘毅言犯顺而陛下欢,然以此相校,圣德乃过之矣。”
违背常理、反叛作乱。
犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。
顺读音:shùn顺(1)(动)本义:顺着。(2)(动)向着同一个方向:~风。(3)(动)依着自然情势(移动);沿(着):~大道走。(4)(动)使方向一致;使有条理次序:这篇文章还得~一~。(5)(动)趁便;顺便:~手关门。(6)(动)适合;如意:~心|~眼。(7)(动)依次:~延。(8)(动)顺从:归~。(9)(动)姓。