犯顺


犯顺的组词


犯人

fàn rén

犯危

fàn wēi

犯憷

fàn chù

犯境

fàn jìng

犯界

fàn jiè

犯罪

fàn zuì

犯分

fàn fēn

犯斗

fàn dòu

犯政

fàn zhèng

犯错

fàn cuò

犯克

fàn kè

犯官

fàn guān

犯私

fàn sī

犯忌

fàn jì

犯垒

fàn lěi

犯调

fàn diào

犯意

fàn yì

犯猎

fàn liè

犯案

fàn àn

犯寒

fàn hán

犯由

fàn yóu

犯寇

fàn kòu

犯贱

fàn jiàn

犯伤

fàn shāng

犯围

fàn wéi

犯科

fàn kē

犯谏

fàn jiàn

犯事

fàn shì

犯性

fàn xìng

犯患

fàn huàn

犯疑

fàn yí

犯狂

fàn kuáng

犯历

fàn lì

犯二

fàn èr

犯威

fàn wēi

犯间

fàn jiān

犯想

fàn xiǎng

犯讳

fàn huì

犯寡

fàn guǎ

犯奸

fàn jiān

犯鳞

fàn lín

犯手

fàn shǒu

犯蹈

fàn dǎo

犯拙

fàn zhuō

犯恶

fàn è

犯对

fàn duì

犯衅

fàn xìn

犯嘴

fàn zuǐ

犯躐

fàn liè

犯风

fàn fēng

犯赃

fàn zāng

犯床

fàn chuáng

犯尾

fàn wěi

犯忤

fàn wǔ

犯暴

fàn bào

犯顺

fàn shùn

犯规

fàn guī

犯怒

fàn nù

犯干

fàn gàn

犯曲

fàn qū

犯戒

fàn jiè

犯冒

fàn mào

犯颜

fàn yán

犯規

fàn guī

犯逆

fàn nì

犯傻

fàn shǎ

犯塞

fàn sāi

犯夜

fàn yè

犯害

fàn hài

犯边

fàn biān

犯舌

fàn shé

犯病

fàn bìng

犯街

fàn jiē

犯阙

fàn què

犯头

fàn tóu

犯命

fàn mìng

犯齿

fàn chǐ

犯治

fàn zhì

犯迕

fàn wǔ

犯斋

fàn zhāi

犯上

fàn shang

犯厉

fàn lì

犯众

fàn zhòng

犯门

fàn mén

犯怵

fàn chù

犯违

fàn wéi

犯卯

fàn mǎo

犯尅

fàn kēi

犯节

fàn jiē

犯法

fàn fǎ

犯愁

fàn chóu

犯犟

fàn jiàng

犯軷

fàn bá

犯吏

fàn lì

犯罚

fàn fá

犯触

fàn chù

犯难

fàn nán

犯教

fàn jiào

犯霄

fàn xiāo

犯乱

fàn luàn

犯暑

fàn shǔ

犯土

fàn tǔ

犯難

fàn nán

犯浑

fàn hún

犯色

fàn sè

犯言

fàn yán

犯嫌

fàn xián

犯岁

fàn suì

犯禁

fàn jìn

犯眷

fàn juàn

犯困

fàn kùn

犯律

fàn lǜ

犯心

fàn xīn

犯声

fàn shēng

犯证

fàn zhèng

犯跸

fàn bì


序顺

xù shùn

驯顺

xùn shùn

卑顺

bēi shùn

达顺

dá shùn

婉顺

wǎn shùn

孝顺

xiào shùn

请顺

qǐng shùn

恪顺

kè shùn

承顺

chéng shùn

愻顺

xùn shùn

一顺

yī shùn

惭顺

cán shùn

化顺

huà shùn

悌顺

tì shùn

忍顺

rěn shùn

宛顺

wǎn shùn

坤顺

kūn shùn

将顺

jiāng shùn

随顺

suí shùn

妇顺

fù shùn

降顺

xiáng shùn

忠顺

zhōng shùn

平顺

píng shùn

祥顺

xiáng shùn

俯顺

fǔ shùn

宽顺

kuān shùn

恭顺

gōng shùn

通顺

tōng shùn

犯顺

fàn shùn

从顺

cóng shùn

心顺

xīn shùn

奉顺

fèng shùn

处顺

chǔ shùn

祗顺

zhī shùn

依顺

yī shùn

勤顺

qín shùn

比顺

bǐ shùn

副顺

fù shùn

常顺

cháng shùn

捋顺

lǚ shùn

容顺

róng shùn

谀顺

yú shùn

钦顺

qīn shùn

静顺

jìng shùn

廉顺

lián shùn

温顺

wēn shùn

不顺

bù shùn

豫顺

yù shùn

时顺

shí shùn

谨顺

jǐn shùn

抚顺

fǔ shùn

口顺

kǒu shùn

康顺

kāng shùn

乖顺

guāi shùn

循顺

xún shùn

宾顺

bīn shùn

委顺

wěi shùn

笔顺

bǐ shùn

六顺

liù shùn

道顺

dào shùn

款顺

kuǎn shùn

庄顺

zhuāng shùn

耳顺

ěr shùn

谦顺

qiān shùn

阿顺

ā shùn

懃顺

qín shùn

侻顺

tuō shùn

信顺

xìn shùn

合顺

hé shùn

安顺

ān shùn

违顺

wéi shùn

横顺

héng shùn

协顺

xié shùn

适顺

shì shùn

谄顺

chǎn shùn

百顺

bǎi shùn

附顺

fù shùn

柔顺

róu shùn

教顺

jiào shùn

逆顺

nì shùn

奖顺

jiǎng shùn

敬顺

jìng shùn

沿顺

yán shùn

归顺

guī shùn

奬顺

jiǎng shùn

和顺

hé shùn

惬顺

qiè shùn

向顺

xiàng shùn

礼顺

lǐ shùn

延顺

yán shùn

上一组词:犯舌
下一组词:顺犯

更多犯的组词

犯顺的意思


词语解释:

违背情理;违反(.好工具)正道。

叛乱。

不逊顺。

引证解释:

⒈ 违背情理;违反正道。

引《左传·襄公二十五年》:“其辞顺,犯顺不祥。”
南朝宋颜延之《又释何衡阳达性论》:“至人尚矣,何为犯顺而居逆哉?”
北齐颜之推《颜氏家训·文章》:“陆机犯顺履险, 潘岳乾没取危。”

⒉ 叛乱。

引《晋书·甘卓传论》:“甘卓伐暴寧乱,庸绩克宣,作镇扞城,威略具举。及兇渠犯顺,志在勤王。”
《新五代史·东汉世家·刘旻》:“郭公举兵犯顺,其势不能为汉臣,必不为刘氏立后。”
清钱谦益《潘佥事哀辞序》:“奴儿哈赤犯顺,袭我城堡,杀我大将。”

⒊ 不逊顺。

引《晋书·刘毅传》:“昔冯唐答文帝,云不能用颇牧而文帝怒,今刘毅言犯顺而陛下欢,然以此相校,圣德乃过之矣。”

国语词典:

违背常理、反叛作乱。

网络解释:

犯顺

犯顺是汉语词语,基本释义是违背情理;违反正道。
更多顺的组词

犯顺详细解释


读音:fàn

犯fàn(1)(动)违反;抵触:~法。(2)(动)侵犯:击退来~敌人。(3)(动)发作、发生:~病。(4)(名)指犯罪的人:战~。

读音:shùn

(1)(动)本义:顺着。(2)(动)向着同一个方向:~风。(3)(动)依着自然情势(移动);沿(着):~大道走。(4)(动)使方向一致;使有条理次序:这篇文章还得~一~。(5)(动)趁便;顺便:~手关门。(6)(动)适合;如意:~心|~眼。(7)(动)依次:~延。(8)(动)顺从:归~。(9)(动)姓。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025