hán lú
hán wèi
hán xiāng
hán xiāng
hán yuè
hán dié
hán fēi
hán mèng
hán bái
hán lìng
hán yù
hán bēi
hán liào
hán lú
hán liǔ
hán zhōng
hán xiān
hán é
hán féng
hán bēi
hán zǐ
hán tán
hán shòu
hán xìn
hán zhāng
hán zhòng
hán dù
hán āi
hán liú
hán fēng
hán fàn
hán xú
hán péng
hán péng
hán dié
hán yuàn
hán cái
hán guó
hán yǔ
hán mǎ
hán kāng
hán ōu
hán píng
hán qíng
hán shī
tóu lú
yǒng lú
qū lú
zhì lú
tián lú
hú lú
pí lú
huáng lú
gū lú
tóng lú
dōu lú
xú lú
jìn lú
shǔ lú
fán lú
yīng lú
jiǔ lú
lù lú
bì lú
bǔ lú
hú lú
dī lú
qián lú
zhì lú
shěn lú
bó lú
liú lú
tù lú
gāo lú
zhàn lú
dāng lú
biǎn lú
bō lú
sòng lú
chéng lú
pú lú
fú lú
dì lú
dòu lú
zhì lú
luó lú
mù lú
bó lú
hū lú
cuī lú
hán lú
pú lú
qū lú
⒈ 亦作“韩子卢”。亦作“韩獹”。
⒉ 战国时韩国良犬,色墨。
引《战国策·秦策三》:“以秦卒之勇,车骑之多,以当诸侯,譬若放韩卢而逐蹇兔也。”
鲍彪注:“韩卢,俊犬名。 《博物志》:‘ 韩有黑犬,名卢。’”
《战国策·齐策三》:“韩子卢者,天下之壮犬也。”
《广雅·释兽》:“韩獹。”
王念孙疏证:“《初学记》引《字林》云:‘獹, 韩良犬也……獹,通作卢。’”
⒊ 泛指良犬。
引宋辛弃疾《满江红·和廓之雪》词:“记少年,骏马走韩卢,掀东郭。”
明梁辰鱼《浣纱记·问疾》:“怜你依林越鸟,走险韩卢,喘月吴牛。”
⒋ 喻军士。
引清李渔《奈何天·分扰》:“两下里分头逐鹿,各仗韩卢,并倚昆吾。”
战国时代矫健善驰的黑毛猎犬。