hán shòu
hán yuàn
hán liào
hán tán
hán dié
hán yù
hán dù
hán péng
hán liǔ
hán mǎ
hán bái
hán guó
hán fēi
hán fēng
hán lìng
hán mèng
hán xiāng
hán fàn
hán qíng
hán péng
hán é
hán xiān
hán yǔ
hán lú
hán dié
hán liú
hán kāng
hán wèi
hán zǐ
hán zhōng
hán zhòng
hán lú
hán xìn
hán bēi
hán xiāng
hán ōu
hán shī
hán xú
hán zhāng
hán yuè
hán píng
hán bēi
hán āi
hán féng
hán cái
wèi bēi
shù bēi
shí bēi
wò bēi
kǒu bēi
shī bēi
dǎ bēi
miào bēi
shén bēi
shēng bēi
dǎng bēi
hán bēi
jī bēi
fēng bēi
shěn bēi
jiè bēi
mó bēi
xián bēi
lù bēi
shēng bēi
hòu bēi
zhì bēi
duàn bēi
zhuàn bēi
yáng bēi
nán bēi
yí bēi
dǎng bēi
zhēn bēi
mù bēi
huán bēi
cán bēi
qín bēi
qióng bēi
kè bēi
yǔ bēi
jiè bēi
guō bēi
shì bēi
hàn bēi
wǎn bēi
dé bēi
fén bēi
guī bēi
lèi bēi
⒈ 指唐代韩愈撰写的《平淮西碑》。 宪宗时,摄蔡州刺史吴元济反于淮西,宰相裴度及唐、随、邓节度使李愬受命讨伐,平定叛乱。 韩愈为行军司马, 淮蔡平,以功受刑部侍郎,并奉诏撰《平淮西碑》文颂其功绩,因称“韩碑”。 唐李商隐有《韩碑》诗,极称其文。
引清大汕《海外纪事》卷一:“混茫收禹甸,灵异纪韩碑。”
清李元度《与柳毅斋书》:“顾以《逸周书》考之, 宣王中兴诸诗,多夸而失实,无论韩碑、 柳雅之过侈也。”
韩hán(1)(名)周朝国名;在今河南中部和山西东南部。(2)(名)姓。
碑读音:bēi碑bēi(名)刻着文字或图画;竖立起来作为纪念物的石头:~额|~林|~阴|~志。