biān sī
biān cǎo
biān tuō
biān zhe
biān niú
biān pèi
biān shēng
biān jī
biān pào
biān zhàng
biān cè
biān shí
biān xíng
biān dēng
biān shī
biān gǔ
biān jiā
biān lè
biān hén
biān shāo
biān pǔ
biān zhuā
biān jǐng
biān chuí
biān máo
biān miàn
biān mǐ
biān tà
biān tǒng
biān fá
biān niǔ
biān fù
biān sǔn
biān jié
biān zi
biān dèng
biān xuè
biān bèi
biān xuē
biān shào
biān chǔ
biān pú
biān shā
biān zé
biān bào
biān jiǎn
biān gàng
biān hū
biān xíng
biān bì
biān yǐng
biān jiǎn
biān qū
biān dí
biān dèng
biān yuē
biān chuí
biān fǔ
biān chī
biān pǐ
biān pū
biān shāo
biān zhé
biān mù
biān jiàn
biān chì
biān chuí
biān jiǎn
biān chūn
biān bǎn
biān zhuó
biān biāo
biān chǐ
biān dū
biān shāo
biān bì
biān chì
biān lì
biān dǎ
biān mào
biān shāo
jiāo chǐ
gòu chǐ
jī chǐ
chǒu chǐ
huǐ chǐ
wū chǐ
gòu chǐ
bēi chǐ
kě chǐ
huái chǐ
lián chǐ
biān chǐ
chóu chǐ
xiū chǐ
xiào chǐ
yí chǐ
yǐn chǐ
kuì chǐ
fù chǐ
róng chǐ
yuàn chǐ
xuě chǐ
yōu chǐ
léi chǐ
guó chǐ
dá chǐ
cán chǐ
jiě chǐ
bù chǐ
jiàn chǐ
wú chǐ
hái chǐ
zhèn chǐ
zhī chǐ
rǔ chǐ
yǒu chǐ
shuā chǐ
fèn chǐ
⒈ 谓施行鞭挞以羞辱之。引申为虐待、整治。
引《敦煌变文集·舜子变》:“瞽叟报言娘子:‘他缘人命致重,如何打他鞭耻?有计但知説来,一任与娘子鞭耻。’后妻报言瞽叟 :‘不鞭耻万事絶言,鞭耻者全不成小事。’”
项楚《敦煌变文选注》引《唐律疏议》卷一:“笞者,击也,又训为耻。言人有小愆,法须惩诫,故加捶挞以耻之。”
鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。
耻读音:chǐ耻chǐ(1)(形)羞愧:可~|知~。(2)(形)耻辱:奇~大辱|引以为~。