biān shāo
biān pū
biān cǎo
biān xíng
biān miàn
biān qū
biān pú
biān zhuā
biān jiǎn
biān biāo
biān zhe
biān shāo
biān shí
biān sī
biān zhuó
biān shāo
biān pǔ
biān yuē
biān chuí
biān zhé
biān hū
biān pèi
biān zhàng
biān tuō
biān lè
biān niú
biān fù
biān shāo
biān niǔ
biān dū
biān bì
biān shā
biān máo
biān bì
biān gǔ
biān dí
biān dǎ
biān shī
biān sǔn
biān yǐng
biān chǔ
biān shēng
biān chūn
biān gàng
biān bèi
biān jiǎn
biān chī
biān mù
biān chì
biān fá
biān tǒng
biān dèng
biān chuí
biān zé
biān xíng
biān dēng
biān pào
biān lì
biān xuē
biān jié
biān zi
biān jī
biān xuè
biān tà
biān chuí
biān bǎn
biān jǐng
biān fǔ
biān dèng
biān hén
biān jiā
biān chì
biān jiǎn
biān bào
biān mǐ
biān cè
biān jiàn
biān shào
biān chǐ
biān mào
biān pǐ
⒈ 鞭笞磔裂。
引宋孔平仲《常甫招客望海亭》诗:“海中百怪所会聚,海马海人并海驴。或如七十之老翁,或如三尺之侏儒。手足口眼莫不见,鞭磔尽作人号呼。”
鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。
磔读音:zhé磔zhé(动)古代的一种分裂肢体的酷刑:诸死刑皆~于市。磔zhé(名)汉字书法的捺笔。