biān fá
biān zi
biān qū
biān shāo
biān hén
biān pǔ
biān yuē
biān mǐ
biān niǔ
biān xuè
biān sǔn
biān pū
biān lè
biān cè
biān fù
biān zhuā
biān yǐng
biān zhàng
biān jiǎn
biān shāo
biān fǔ
biān tà
biān shāo
biān shí
biān sī
biān pào
biān niú
biān cǎo
biān jǐng
biān zhuó
biān shēng
biān gǔ
biān jiǎn
biān hū
biān chuí
biān pú
biān tuō
biān bì
biān tǒng
biān shāo
biān miàn
biān zhe
biān chuí
biān pǐ
biān bì
biān dí
biān bèi
biān jié
biān dēng
biān chì
biān chī
biān biāo
biān dǎ
biān shào
biān máo
biān chuí
biān mào
biān xíng
biān dū
biān chǐ
biān lì
biān mù
biān bǎn
biān jiā
biān zhé
biān dèng
biān bào
biān chì
biān xuē
biān xíng
biān jiǎn
biān jiàn
biān chūn
biān gàng
biān chǔ
biān zé
biān dèng
biān shā
biān shī
biān pèi
biān jī
shì jǐng
shè jǐng
qǐ jǐng
mín jǐng
jiè jǐng
fēng jǐng
sháo jǐng
xiāo jǐng
kāi jǐng
wǎng jǐng
fǎ jǐng
chuán jǐng
tòng jǐng
hè jǐng
gào jǐng
jūn jǐng
yán jǐng
jué jǐng
zhī jǐng
yè jǐng
jiā jǐng
líng jǐng
zéi jǐng
yuán jǐng
huǒ jǐng
fēng jǐng
cōng jǐng
cāi jǐng
jī jǐng
xún jǐng
chǔ jǐng
jiāo jǐng
chì jǐng
dào jǐng
gàn jǐng
chāo jǐng
jǐn jǐng
bào jǐng
xíng jǐng
qí jǐng
jiè jǐng
bīng jǐng
xū jǐng
bào jǐng
biān jǐng
jīng jǐng
chéng jǐng
bèi jǐng
guī jǐng
liáo jǐng
lù jǐng
tè jǐng
xùn jǐng
qí jǐng
zhēn jǐng
kòu jǐng
kuàng jǐng
wài jǐng
shuì jǐng
hēi jǐng
qiú jǐng
shēn jǐng
biān jǐng
mén jǐng
shì jǐng
chū jǐng
huì jǐng
gǎng jǐng
wǔ jǐng
yù jǐng
yǒu jǐng
qī jǐng
xíng jǐng
chēng jǐng
biàn jǐng
xīn jǐng
xī jǐng
chéng jǐng
yàn jǐng
bì jǐng
jiē jǐng
shuǐ jǐng
chá jǐng
tàn jǐng
chè jǐng
gǎng jǐng
dàn jǐng
piàn jǐng
wéi jǐng
⒈ 马受鞭策而悚动。比喻受人督教而儆戒振奋。
引宋欧阳修《自岐江山行至平陆驿五言二十四韵》:“腰舆惧倾扑,烦马倦鞭警。”
宋张耒《石楼》诗:“平生林野趣,疏放谢鞭警。”
鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。
警读音:jǐng警jǐng(1)(动)戒备:~惕|~戒。(2)(形)(感觉)敏锐:机~|~觉。(3)(动)使人注意(情况严重):~报|~告。(4)(名)危险紧急的情况或事情:火~|报~。(5)(名)警察的简称:民~|交通~。