biān xuē
biān shào
biān bèi
biān fá
biān dí
biān gǔ
biān bì
biān jǐng
biān chuí
biān shí
biān dèng
biān sǔn
biān jiǎn
biān chǐ
biān xuè
biān tuō
biān jiǎn
biān xíng
biān shēng
biān jié
biān bì
biān lè
biān jiǎn
biān lì
biān fǔ
biān pū
biān miàn
biān chuí
biān zhàng
biān zhe
biān tà
biān mù
biān cǎo
biān shāo
biān mǐ
biān niú
biān dèng
biān qū
biān zi
biān shāo
biān jiā
biān cè
biān chūn
biān gàng
biān dǎ
biān tǒng
biān zhé
biān fù
biān xíng
biān zhuó
biān shī
biān dū
biān biāo
biān shā
biān bào
biān jiàn
biān chì
biān shāo
biān pǔ
biān yǐng
biān mào
biān chī
biān zé
biān hū
biān jī
biān máo
biān chì
biān pǐ
biān yuē
biān chǔ
biān sī
biān pào
biān chuí
biān niǔ
biān pèi
biān hén
biān dēng
biān zhuā
biān shāo
biān bǎn
biān pú
⒈ 鞭子和鞋子。借指寻常轻贱之物。
引唐陆贽《谢密旨因论所宣事状》:“陛下尚以为鞭靴之类,受亦无妨;若使天下纳赂,惟有二三宰臣,四方诛求,止於鞭靴细物,行之不足以伤化,絶之不足以利人,则臣固已微抑私心,将顺睿旨矣。”
鞭biān(1)(名)鞭子;赶牲口的用具:皮~。(2)(名)古代的一种兵器;用铁做成;有节:钢~|竹节~。(3)(名)成串的爆竹:~炮。(4)(动)鞭打:~马。
靴读音:xuē靴xuē(名)(~子)有长筒的鞋。