chén qū
chén bào
chén lù
chén miàn
chén fán
chén yì
chén yì
chén wù
chén wēi
chén fán
chén xiè
chén yuán
chén yīng
chén zá
chén bèn
chén gòu
chén gū
chén mèi
chén jiè
chén xiāng
chén xià
chén bàng
chén qì
chén tú
chén dù
chén yīn
chén gēn
chén juān
chén wǎng
chén fǔ
chén tīng
chén fú
chén chuáng
chén míng
chén méi
chén sù
chén guǐ
chén shì
chén wù
chén wū
chén lù
chén shì
chén sè
chén mèng
chén dòng
chén dú
chén yì
chén láo
chén yāng
chén qiān
chén pú
chén jiè
chén biāo
chén fèi
chén mái
chén lǚ
chén zhì
chén jì
chén sī
chén niàn
chén biān
chén gēng
chén jīn
chén xiāo
chén tuì
chén huà
chén yān
chén zèng
chén yǔ
chén yán
chén chù
chén kě
chén chén
chén ní
chén hǎi
chén bǐ
chén fēn
chén wán
chén bǐ
chén yǎng
chén yùn
chén ān
chén huàn
chén huì
chén mò
chén zī
chén diǎn
chén jìng
chén lǎn
chén tóu
chén xuān
chén yán
chén sú
chén fán
chén kū
chén shì
chén fēng
chén āi
chén hún
chén jī
chén chuáng
chén tiǎn
chén xiǎng
chén tà
chén xīn
chén diàn
chén suǒ
chén xí
chén zhǎng
chén nì
chén lǜ
chén hūn
chén huán
chén róng
chén xiāo
chén yì
chén wài
chén pǐn
chén kè
chén méng
chén lóng
chén mái
chén yù
chén zǐ
chén xiàng
chén huái
chén zhú
chén wěi
chén jī
chén shā
chén lèi
chén ài
chén zhé
chén měi
chén shì
chén lòu
chén rǎng
chén qiú
chén bǐ
chén huī
chén zhuó
chén miǎo
chén hùn
chén wù
chén jī
chén jiān
chén biǎo
chén zhàng
chén rǒng
chén kè
chén xiǎng
chén fèn
chén jié
chén piāo
chén fēn
chén shā
chén dú
chén mào
chén tǔ
chén qíng
chén wàng
chén huán
chén mí
尘滓chénzǐ
(1) 细小的尘灰渣滓
例她又不杂一些儿尘滓,宛然一块温润的碧玉。——朱自清《绿》hAo86.英dirt;dust(2) 比喻世间烦琐的事务
例其余桎梏尘滓之中,颠仆名利之下者,岂可备言乎?——《颜氏家训·勉学》英trifles in the world⒈ 比喻世间烦琐的事务。
引北齐颜之推《颜氏家训·养生》:“而望遁跡山林,超然尘滓,千万不遇一尔。”
唐李德裕《舴艋舟》诗:“永日歌濯缨,超然谢尘滓。”
明李东阳《麓堂诗话》:“诗中有僧,但取其幽寂雅澹,可以装点景致;有仙,但取瀟洒超脱,可以摆落尘滓。”
⒉ 比喻卑贱。
引《魏书·李谐传》:“虽邇傒尘滓,而赏许云霞。栖闲虚以筑馆,背城闕而为家。”
《南史·刘敬宣等传论》:“或阶缘恩旧,一其心力;或攀附风云,奋其鳞羽,咸能振拔尘滓,自致封侯。”
⒊ 喻污秽或污秽的事物。
引南朝梁陶弘景《周氏冥通记》卷二:“太霞鬱紫盖,景风飘羽轮;直造尘滓际,万秽浇我身。”
宋许顗《彦周诗话》:“珍泉幽涧,澄泽灵沼,可爱可喜,无一点尘滓。”
朱自清《温州的踪迹》二:“她又不杂些儿尘滓,宛然一块温润的碧玉,只清清的一色。”
尘chén(1)(名)尘土;附在器物上或飞扬着的细土:除~器|一~不染。(2)(名)尘世:红~|~俗。
滓读音:zǐ滓zǐ(名)液体里沉淀下来的杂质:渣~。