chén zǐ
chén fǔ
chén yǎng
chén nì
chén bào
chén měi
chén qiān
chén lǎn
chén yān
chén xiāng
chén fán
chén jiān
chén kū
chén huà
chén dù
chén lǜ
chén fán
chén chù
chén míng
chén suǒ
chén biān
chén diǎn
chén tuì
chén fèn
chén tǔ
chén shì
chén huàn
chén mèi
chén shā
chén pú
chén biāo
chén gòu
chén gēng
chén tà
chén sù
chén huái
chén bǐ
chén wěi
chén sè
chén dú
chén xià
chén mào
chén xuān
chén wàng
chén xiǎng
chén róng
chén huán
chén jīn
chén méi
chén tīng
chén jiè
chén yán
chén xiāo
chén bǐ
chén yīng
chén lù
chén zèng
chén yùn
chén yuán
chén zá
chén fēng
chén sú
chén tóu
chén hūn
chén wū
chén xí
chén dú
chén gēn
chén lèi
chén qū
chén zhǎng
chén wǎng
chén shì
chén zhuó
chén wù
chén yán
chén jì
chén mèng
chén zhú
chén chuáng
chén wù
chén pǐn
chén mái
chén ài
chén mái
chén tiǎn
chén shì
chén niàn
chén lòu
chén piāo
chén miǎo
chén miàn
chén yì
chén ān
chén yīn
chén sī
chén mí
chén lù
chén āi
chén yì
chén zī
chén diàn
chén chuáng
chén yì
chén gū
chén jìng
chén jiè
chén huì
chén rǒng
chén méng
chén huán
chén kè
chén jī
chén yì
chén láo
chén kě
chén guǐ
chén shā
chén lǚ
chén huī
chén bàng
chén wài
chén jī
chén xiǎng
chén yù
chén qì
chén wán
chén xīn
chén yǔ
chén biǎo
chén hǎi
chén shì
chén jī
chén qíng
chén lóng
chén kè
chén ní
chén rǎng
chén juān
chén fèi
chén fēn
chén fú
chén xiāo
chén zhé
chén dòng
chén chén
chén wù
chén yāng
chén zhì
chén tú
chén fēn
chén wēi
chén xiàng
chén mò
chén qiú
chén jié
chén hùn
chén hún
chén xiè
chén zhàng
chén bèn
chén fán
chén bǐ
shuì tà
bìng tà
chén tà
bīn tà
guà tà
jǐ tà
mù tà
nà tà
sēng tà
xú tà
yín tà
cǎo tà
āo tà
sǎo tà
jiǎ tà
xuán tà
guó tà
yān tà
bái tà
liáng tà
chén tà
zhú tà
lián tà
duǎn tà
shè tà
jī tà
gé tà
xiǎo tà
xià tà
fēng tà
fēng tà
wò tà
bǎn tà
fèng tà
kàng tà
chuáng tà
jiè tà
yǐ tà
zhì tà
jiǎng tà
tóng tà
chán tà
jì tà
zōng tà
jiàng tà
⒈ 《后汉书·徐稺传》载, 陈蕃为太守,在郡不接宾客,唯稺来特设一榻,去则悬之。 稺不至则灰尘积于榻。后因以“尘榻”为优礼宾客、贤士之典。
引南朝梁沉约《酬谢宣城朓卧疾》诗:“宾至下尘榻,忧来命緑尊。”
唐元稹《鄂州寓馆严涧宅》诗:“花枝满院空啼鸟,尘榻无人忆卧龙。”
宋曾巩《送丰稷》诗:“虽知璞玉难强献,欲掛尘榻空含情。”