chuǎn xū
chuǎn zhèng
chuǎn ké
chuǎn yuè
chuǎn xià
chuǎn yē
chuǎn hē
chuǎn nì
chuǎn chuǎn
chuǎn yù
chuǎn huì
chuǎn míng
chuǎn rú
chuǎn fá
chuǎn jí
chuǎn niú
chuǎn qì
chuǎn kài
chuǎn hàn
chuǎn sòu
chuǎn hū
chuǎn qì
chuǎn xī
chuǎn ruǎn
chuǎn yā
bào míng
jiàn míng
hǒu míng
yín míng
lù míng
chán míng
yīng míng
tà míng
cháng míng
sī míng
tí míng
tuó míng
luán míng
jī míng
zhōng míng
zì míng
zhēng míng
guàn míng
yù míng
háo míng
hé míng
ěr míng
yī míng
fēi míng
hè míng
yuān míng
zhōng míng
xiāo míng
wā míng
yīng míng
xiāo míng
shēn míng
bēi míng
hū míng
gòu míng
suān míng
āi míng
fèng míng
yē míng
jiū míng
jīng míng
hōng míng
dòu míng
jiāo míng
hóu míng
qiāng míng
shè míng
xiào míng
tuān míng
chuǎn míng
niú míng
yú míng
lóng míng
hǒu míng
bí míng
léi míng
yōng míng
gòng míng
hán míng
xiào míng
喘鸣chuǎnmíng
(1) 气喘急而喉鸣
英stridor⒈ 气喘急而喉鸣。
引《素问·阴阳别论》:“魄汗未藏,四逆而起,起则熏肺,使人喘鸣。”
中医上指喘气时因喉间有痰而产生的鸣声。
喘chuǎn(1)(动)急促呼吸:跑得直~。(2)(名)气喘;呼吸困难的症状:哮~。
鸣读音:míng鸣míng(1)(动)(鸟兽或昆虫)叫:鸡~|蝉~。(2)(动)发出声音;使发出声音:雷~|耳~。(3)(动)表达;发表(情感、意见、主张):~谢|~冤。