bí dào
bí āo
bí shǐ
bí miáo
bí chuāng
bí yí
bí mù
bí fēng
bí dīng
bí shěn
bí liáng
bí dòu
bí niǔ
bí xī
bí tì
bí yè
bí cōng
bí suān
bí tóu
bí ruǐ
bí kǒng
bí gāo
bí yán
bí dǎn
bí qiāng
bí suì
bí niú
bí ào
bí dí
bí qiān
bí fēng
bí gēn
bí zhù
bí máo
bí gē
bí ér
bí chì
bí zhì
bí shéng
bí shuǐ
bí dòng
bí gōu
bí wō
bí qiú
bí guǎn
bí yì
bí duān
bí zhù
bí xiāo
bí dīng
bí nǜ
bí jìng
bí hān
bí sì
bí chuī
bí gōu
bí lóng
bí jiān
bí jīn
bí yǎn
bí xū
bí è
bí tì
bí zi
bí léi
bí yān
bí míng
bí huán
bí zhā
bí yí
bí guān
bí yǐn
bí zhēn
bí zhū
bí yuān
bí qì
bí shàng
bí shān
bí tóu
bí zǔ
bí chì
bí yīn
bí yān
bí xī
bí dòu
bí qiào
bí guān
bí jiǎ
sī míng
lù míng
bí míng
zì míng
chán míng
yīng míng
yī míng
hé míng
yōng míng
xiào míng
yē míng
jiāo míng
bēi míng
tuān míng
yù míng
suān míng
zhōng míng
xiāo míng
bào míng
dòu míng
luán míng
jīng míng
ěr míng
háo míng
jiàn míng
yín míng
hè míng
gòu míng
niú míng
gòng míng
hán míng
jiū míng
cháng míng
shè míng
chuǎn míng
fēi míng
fèng míng
léi míng
guàn míng
hǒu míng
yú míng
tuó míng
xiào míng
hóu míng
jī míng
yuān míng
wā míng
yīng míng
tí míng
hǒu míng
tà míng
āi míng
zhēng míng
qiāng míng
shēn míng
lóng míng
xiāo míng
hōng míng
zhōng míng
hū míng
⒈ 指牲畜嘘气或鼓鼻作响。
引何士光《草青青》二:“我听见那头黄牛在栏里嚼草,不时喷着鼻鸣。”
王盛农《猛士》第十一章:“小黄马仍旧很兴奋,烦躁地发出低低的鼻鸣。”
鼻bí(1)(名)(~子)人和高等动物的嗅觉器官;也是呼吸通道:~孔|~腔|~涕。(2)(名)〈书〉开端:~祖。
鸣读音:míng鸣míng(1)(动)(鸟兽或昆虫)叫:鸡~|蝉~。(2)(动)发出声音;使发出声音:雷~|耳~。(3)(动)表达;发表(情感、意见、主张):~谢|~冤。