cóng xiǎo
cóng xiāo
cóng cí
cóng qiǎo
cóng shū
cóng ruì
cóng zhí
cóng jiān
cóng jīng
cóng cuǒ
cóng kān
cóng yù
cóng zú
cóng zī
cóng shè
cóng cù
cóng wù
cóng fán
cóng bēi
cóng wěi
cóng jù
cóng jù
cóng tà
cóng dǎo
cóng zǎn
cóng huì
cóng cán
cóng jù
cóng cuì
cóng huì
cóng cuò
cóng lín
cóng zá
cóng lán
cóng mù
cóng jí
cóng rǒng
cóng bǎo
cóng huǒ
cóng kǎo
cóng zhòng
cóng wěi
cóng huáng
cóng yì
cóng fán
cóng xì
cóng wèi
cóng è
cóng róu
cóng pián
cóng yù
cóng yōng
cóng xiǎo
cóng yún
cóng máo
cóng chén
cóng suǒ
cóng bó
cóng zhì
cóng miù
cóng yàn
cóng jí
cóng zhàn
cóng bào
cóng jì
cóng jiàn
cóng shēng
cóng fāng
cóng shī
cóng cuì
cóng rán
cóng shān
cóng tán
cóng yuàn
cóng mào
cóng mì
cóng cóng
cóng tái
cóng wú
cóng báo
cóng tú
cóng shè
cóng kè
cóng mǎng
cóng zàng
cóng yǐ
cóng shǒu
cóng tiē
cóng páng
cóng còu
cóng zhǒng
cóng guàn
liú guàn
fán guàn
dào guàn
yíng guàn
pái guàn
jī guàn
jiāo guàn
qiū guàn
jiàng guàn
jǐng guàn
diàn guàn
yíng guàn
yān guàn
jiāo guàn
zhí guàn
chūn guàn
gài guàn
pēn guàn
cì guàn
qí guàn
shū guàn
yá guàn
chú guàn
cóng guàn
dī guàn
zhēn guàn
dōng guàn
gēng guàn
wò guàn
màn guàn
hán guàn
yōng guàn
jìn guàn
tí guàn
⒈ 丛生的灌木。
引《初学记》卷三十引晋成公绥《乌赋》:“起彼高林,集此丛灌。”
《宋书·谢灵运传》:“隐丛灌故悉晨暮,託星宿以知左右。”
丛生而枝干低亚的树木。
丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。
灌读音:guàn灌guàn(1)(动)浇;灌溉:引水~田。(2)(动)倒进去或装进去(多指液体、气体或颗粒状物体):~了一瓶热水|风雪呼呼~进门来|那响亮的声音直往他耳朵里~。(3)(动)指录音:~唱片。