cóng còu
cóng zhí
cóng xiǎo
cóng huì
cóng yǐ
cóng mù
cóng zhǒng
cóng guàn
cóng fāng
cóng bēi
cóng bǎo
cóng cù
cóng zhàn
cóng ruì
cóng cuì
cóng cuò
cóng wèi
cóng rán
cóng shū
cóng chén
cóng jì
cóng shè
cóng zǎn
cóng zhòng
cóng fán
cóng jīng
cóng mào
cóng kǎo
cóng rǒng
cóng zhì
cóng páng
cóng pián
cóng suǒ
cóng cán
cóng tán
cóng jù
cóng tái
cóng bào
cóng báo
cóng kè
cóng wěi
cóng jiàn
cóng qiǎo
cóng lán
cóng tú
cóng shè
cóng tiē
cóng dǎo
cóng cóng
cóng zàng
cóng cí
cóng wú
cóng xiǎo
cóng tà
cóng yù
cóng jù
cóng jiān
cóng jí
cóng jù
cóng è
cóng shēng
cóng wěi
cóng huáng
cóng cuǒ
cóng shān
cóng xiāo
cóng huǒ
cóng mǎng
cóng yōng
cóng shǒu
cóng zá
cóng shī
cóng mì
cóng yún
cóng zī
cóng róu
cóng yàn
cóng lín
cóng cuì
cóng kān
cóng miù
cóng jí
cóng zú
cóng fán
cóng yuàn
cóng bó
cóng wù
cóng yù
cóng yì
cóng huì
cóng máo
cóng xì
mǎ lán
yī lán
jiǔ lán
bái lán
lín lán
zhē lán
bì lán
jū lán
bān lán
zé lán
rèn lán
pèi lán
huán lán
gé lán
hè lán
gāo lán
jiān lán
qiū lán
bō lán
líng lán
jì lán
wán lán
chǎi lán
jīn lán
huì lán
shù lán
piě lán
jiāo lán
bān lán
pó lán
fǎ lán
bò lán
chūn lán
mèng lán
cóng lán
sài lán
shí lán
hé lán
nà lán
dīng lán
zhēng lán
wán lán
líng lán
jiàn lán
zhī lán
yàn lán
mù lán
lóng lán
ā lán
fěi lán
hū lán
ào lán
chóng lán
yù lán
mò lán
yī lán
cǎi lán
gāo lán
chǔ lán
yōu lán
zhī lán
diào lán
fāng lán
ruò lán
lù lán
gāi lán
shè lán
yán lán
lóu lán
zhǐ lán
zhū lán
chē lán
hóng lán
yú lán
jiě lán
yù lán
bīng lán
gàn lán
fēn lán
mù lán
⒈ 丛生的兰草。比喻品德高尚的人。
引《文子·上德》:“丛兰欲脩,秋风败之;人性欲平,嗜欲害之。”
南朝梁刘孝标《辩命论》:“颜回败其丛兰, 冉耕歌其芣苢。”
唐元稹《别李三》诗:“阶蓂附瑶砌,丛兰偶芳藿。”
丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。
兰读音:lán兰lán(1)(名)兰花。(2)(名)兰草。(3)(名)古书上指木兰:~浆。(4)(名)(Lán)姓。