cóng shè
cóng tú
cóng kān
cóng yù
cóng wèi
cóng zhí
cóng páng
cóng huì
cóng cuǒ
cóng dǎo
cóng kǎo
cóng shān
cóng xiāo
cóng báo
cóng mǎng
cóng yǐ
cóng suǒ
cóng wěi
cóng yuàn
cóng pián
cóng mù
cóng cuì
cóng bó
cóng còu
cóng róu
cóng yù
cóng cù
cóng cóng
cóng zú
cóng shū
cóng kè
cóng zá
cóng jù
cóng shǒu
cóng jù
cóng jiān
cóng shè
cóng xì
cóng shēng
cóng zī
cóng è
cóng rán
cóng jīng
cóng lán
cóng jí
cóng chén
cóng zhǒng
cóng jiàn
cóng ruì
cóng yún
cóng mì
cóng wù
cóng huì
cóng qiǎo
cóng jì
cóng fāng
cóng bēi
cóng tái
cóng bǎo
cóng tán
cóng fán
cóng yì
cóng xiǎo
cóng wú
cóng jù
cóng miù
cóng yōng
cóng máo
cóng zhì
cóng yàn
cóng bào
cóng jí
cóng fán
cóng xiǎo
cóng cí
cóng cuì
cóng cán
cóng huǒ
cóng shī
cóng tiē
cóng huáng
cóng cuò
cóng mào
cóng rǒng
cóng wěi
cóng tà
cóng zhàn
cóng guàn
cóng zǎn
cóng zàng
cóng lín
cóng zhòng
àn miù
tān miù
qiǎn miù
yōu miù
huán miù
pī miù
bǐ miù
guāi miù
chà miù
jìn miù
bó miù
tuō miù
cū miù
yí miù
hūn miù
chóu miù
bǐ miù
cóng miù
fū miù
wěi miù
fán miù
bào miù
pī miù
yí miù
bèi miù
xū miù
là miù
shí miù
dà miù
yōng miù
yǔ miù
mí miù
cū miù
shū miù
bǐ miù
sān miù
kuáng miù
yí miù
huāng miù
wù miù
wán miù
bèi miù
chuǎn miù
cuò miù
xiāng miù
jiū miù
chuǎn miù
⒈ 错杂缭绕。繆,通“繚”。
引清唐甄《潜书·权实》:“譬之树木,傍蘖丛繆,而枝干枯朽矣。”
丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。
缪读音:miù,móu,liáo,miào,mù[ miù ]1. 〔纰缪〕错误。
2. 〔缪巧〕计谋,机智,如“岂有他缪缪,阴阳不能贼?”
3. (繆)