cóng shēng
cóng lín
cóng huǒ
cóng jiān
cóng jì
cóng mì
cóng jù
cóng kān
cóng tú
cóng zhǒng
cóng yù
cóng tà
cóng jí
cóng cí
cóng mǎng
cóng suǒ
cóng zhì
cóng shǒu
cóng jù
cóng yōng
cóng wěi
cóng jiàn
cóng cuǒ
cóng huì
cóng pián
cóng shè
cóng zǎn
cóng zá
cóng mào
cóng tiē
cóng ruì
cóng fāng
cóng yàn
cóng shān
cóng cóng
cóng róu
cóng qiǎo
cóng zhòng
cóng còu
cóng jīng
cóng máo
cóng bǎo
cóng mù
cóng rǒng
cóng huì
cóng bó
cóng wěi
cóng wèi
cóng zī
cóng cuì
cóng bào
cóng báo
cóng zhàn
cóng xì
cóng rán
cóng zhí
cóng yún
cóng kè
cóng wú
cóng xiǎo
cóng yù
cóng bēi
cóng yuàn
cóng zàng
cóng guàn
cóng tán
cóng tái
cóng cán
cóng shè
cóng fán
cóng shī
cóng yǐ
cóng è
cóng cuò
cóng wù
cóng shū
cóng huáng
cóng chén
cóng kǎo
cóng cuì
cóng jù
cóng zú
cóng yì
cóng lán
cóng jí
cóng páng
cóng fán
cóng miù
cóng xiāo
cóng cù
cóng xiǎo
cóng dǎo
gǒu jí
qiū jí
yán jí
dān jí
kōng jí
fán jí
zhān jí
shè jí
luán jí
wéi jí
cǎn jí
gǎn jí
cóng jí
cóng jí
bái jí
gē jí
chǔ jí
jī jí
gěng jí
jiǔ jí
jīng jí
chái jí
huáng jí
jìn jí
chuí jí
gōu jí
hāo jí
liè jí
chè jí
jīng jí
sì jí
zhǐ jí
wēi jí
kǒng jí
cháng jí
jiǎn jí
chè jí
yōu jí
kè jí
jí jí
lí jí
shù jí
táo jí
kùn jí
huái jí
shā jí
xiǎn jí
zuǒ jí
cí jí
bào jí
èr jí
cǎo jí
qí jí
tiān jí
tú jí
dà jí
⒈ 古时囚禁犯人的地方,四周用荆棘堵塞,以防犯人逃跑,故称。
引《易·坎》:“係用徽纆,寘于丛棘。”
孔颖达疏:“谓囚执之处,以棘丛而禁之也。”
唐陈子昂《祭韦府君文》:“昔君梦奠之时,值余寘在丛棘,狱户咫尺,邈若山河。”
明沉鲸《双珠记·狱中冤恨》:“智者比为福堂,《羲经》谓之丛棘。笞杖徒流绞斩,皆吾掌握之中。”
⒉ 丛生的荆棘。
引清刘大櫆《金氏节母传》:“又尝日暮自园中归,失足坠道左丛棘中。”
丛生的荆棘。
丛cóng(1)(动)聚集:林木~生。(2)(名)泛指聚集在一起的人或东西:草~。(3)姓。
棘读音:jí棘jí(1)(名)酸枣树,落叶灌木。有刺,果小味酸。种子供药用,治神经衰弱等。树可作嫁接大枣树的砧木。(2)带刺草木的通称。 (3)刺;扎