kǔ guā
kǔ lì
kǔ chá
kǔ kēi
kǔ láo
kǔ lǜ
kǔ yì
kǔ qíng
kǔ dì
kǔ jì
kǔ jiāo
kǔ chu
kǔ yīn
kǔ mǎi
kǔ è
kǔ jí
kǔ sǔn
kǔ xùn
kǔ diào
kǔ yán
kǔ màn
kǔ jì
kǔ chuán
kǔ kè
kǔ zhú
kǔ nàn
kǔ rè
kǔ jù
kǔ zhì
kǔ kǔ
kǔ shì
kǔ bī
kǔ xiào
kǔ hài
kǔ yǔ
kǔ kù
kǔ jié
kǔ páo
kǔ liàn
kǔ zhēn
kǔ huái
kǔ cài
kǔ gōng
kǔ zhàn
kǔ shēn
kǔ ài
kǔ kè
kǔ hǎi
kǔ kōng
kǔ shēn
kǔ qiē
kǔ dài
kǔ yín
kǔ xué
kǔ qù
kǔ cān
kǔ xiū
kǔ zhāi
kǔ sǐ
kǔ tóu
kǔ cāo
kǔ là
kǔ zhèng
kǔ wù
kǔ huì
kǔ běn
kǔ zhī
kǔ shā
kǔ kǒu
kǔ yú
kǔ cí
kǔ yǔ
kǔ gàn
kǔ dòu
kǔ liàn
kǔ shuǐ
kǔ xíng
kǔ dú
kǔ xī
kǔ tāi
kǔ dǐng
kǔ zhǔ
kǔ huó
kǔ yīn
kǔ hé
kǔ sī
kǔ huàn
kǔ cóng
kǔ chē
kǔ liú
kǔ dòu
kǔ jiǔ
kǔ xiàng
kǔ jiān
kǔ shà
kǔ míng
kǔ yuè
kǔ mìng
kǔ ài
kǔ sè
kǔ nǎo
kǔ gēn
kǔ lèi
kǔ wěi
kǔ tú
kǔ chāi
kǔ liǎn
kǔ jìng
kǔ hán
kǔ áo
kǔ yǔ
kǔ jī
kǔ xīn
kǔ gōng
kǔ chǔ
kǔ nì
kǔ shēn
kǔ yán
kǔ mèn
kǔ jīng
kǔ guǒ
kǔ jiàn
kǔ mì
kǔ hù
kǔ jí
kǔ è
kǔ zhōng
kǔ hèn
kǔ xīn
kǔ dàn
kǔ wèi
kǔ tòng
kǔ shǒu
kǔ cǎo
kǔ qì
kǔ zhū
yù mèn
huì mèn
kě mèn
kùn mèn
xiāo mèn
mào mèn
yōu mèn
fèn mèn
bēi mèn
mèn mèn
kuì mèn
yīng mèn
qiǎn mèn
chén mèn
kǔ mèn
yàng mèn
shěn mèn
chún mèn
zào mèn
yì mèn
rè mèn
nǎo mèn
yuān mèn
sè mèn
bī mèn
fán mèn
chī mèn
juàn mèn
biē mèn
jiě mèn
zhēng mèn
huǐ mèn
cháo mèn
wú mèn
yōu mèn
zhì mèn
qì mèn
pái mèn
fā mēn
ào mèn
huò mèn
mí mèn
shì mèn
jiāo mèn
shì mèn
biē men
jū mèn
chóu mèn
gū mèn
nà mèn
pò mèn
sàn mèn
juān mèn
dùn mèn
bō mèn
dú mèn
náo mèn
dān mèn
苦闷kǔmèn
(1) 痛苦心烦
[.好工具]例他感到苦闷英depressed;downhearted⒈ 苦恼烦闷。
引《古今小说·赵伯昇茶肆遇仁宗》:“争奈身上衣衫蓝缕,著一领黄草布衫,被西风一吹, 赵旭心中苦闷,作词一首。”
茅盾《野蔷薇·一个女性》:“她知道自己心里的要求是什么,毫无掩饰的去寻觅,所以她没有多大的精神上的苦闷。”
叶圣陶《夜》:“这是她近来时刻想起,老想不通,以致非常苦闷的问题。”
痛苦烦恼,心情郁闷。
如:「因工作一直没进展,他的心情相当苦闷。」
苦kǔ(1)本义:像胆汁或黄连的味道。(2)(名)难受;痛苦:~笑|艰~|愁眉~脸|~尽甘来。(3)(动)使痛苦;使难受:解放前;一家五口都仗着他养活;可~了他了。(4)(动)为某种事物所苦:~旱|~夏。(5)(形)有耐心地;尽力地:~劝|~于|~思|勤学~练。(6)(副)〈方〉除去得太多;损耗太多:指甲剪得太~了|这双鞋穿得太~了;不能修理了。
闷读音:mèn,mēn[ mèn ]1. 心烦,不舒畅:愁闷。沉闷。郁闷。闷懑。闷闷不乐。
2. 密闭,不透气:闷子车。