mí dié
mí dùn
mí duàn
mí bài
mí lù
mí mì
mí mèng
mí wǎng
mí dēng
mí cáng
mí xìng
mí mèi
mí wù
mí shī
mí fù
mí fēng
mí hūn
mí lù
mí guān
mí chuān
mí dǔn
mí cǎi
mí tú
mí wù
mí xìn
mí huí
mí juàn
mí ní
mí fāng
mí kuáng
mí dié
mí mí
mí niǎo
mí huā
mí zhèn
mí zhàng
mí yǔ
mí qíng
mí yòu
mí liàn
mí chán
mí bèi
mí miù
mí fán
mí tóng
mí miù
mí wù
mí zhì
mí nǐ
mí méng
mí méng
mí kōng
mí bù
mí tuán
mí wù
mí zhēn
mí méng
mí sī
mí hún
mí àn
mí xíng
mí què
mí guó
mí lí
mí shí
mí zuì
mí wàng
mí deng
mí lóu
mí nì
mí dàn
mí máng
mí huò
mí mù
mí yì
mí lǐ
mí àn
mí ěr
mí jūn
mí mò
mí chén
mí hé
mí xī
mí zhuì
mí shān
mí háng
mí chī
mí wǎng
mí tiān
mí luàn
mí tāng
mí shè
mí jiàn
mí zhe
mí yáng
mí guǐ
mí gōng
mí wù
mí zhí
mí bāng
mí chī
mí zhì
mí yào
mí tóu
mí bèi
mí nòng
mí màn
mí sāi
mí jīn
mí hū
mí gǔ
mí sī
mí xì
mí mèn
mí hú
mí zōng
mí sǐ
mí zhuó
mí huàn
mí zhōng
mí liú
mí mò
mí xiāng
mí xiāng
mí qiào
mí xī
mí mèi
mí hu
mí yuè
mí huì
mí yú
mí wán
mí máng
mí dào
mí yàng
mí yān
mí huò
mí guǎi
mí nì
mí duó
mí bì
mí wáng
mí mào
mí jìng
mí xiàng
mí yí
mí xuàn
mí tú
mí yún
mí huáng
mí xī
mí cuò
mí tì
mí wǎng
mí xīn
mí rén
mí jué
mí mín
mí xī
mí lí
mí yǎn
mí tú
mí sī
mí zuì
mí àn
mí qì
sàn mèn
shì mèn
yù mèn
juàn mèn
kě mèn
biē mèn
zhēng mèn
kùn mèn
pò mèn
huǐ mèn
fán mèn
cháo mèn
shěn mèn
qiǎn mèn
mí mèn
chén mèn
nà mèn
chī mèn
qì mèn
sè mèn
fā mēn
gū mèn
fèn mèn
shì mèn
kǔ mèn
nǎo mèn
yàng mèn
jiě mèn
yōu mèn
wú mèn
juān mèn
huì mèn
chóu mèn
pái mèn
dān mèn
ào mèn
jū mèn
yīng mèn
mào mèn
chún mèn
rè mèn
náo mèn
zào mèn
huò mèn
yōu mèn
yì mèn
dùn mèn
mèn mèn
jiāo mèn
yuān mèn
biē men
xiāo mèn
zhì mèn
bī mèn
bō mèn
kuì mèn
dú mèn
bēi mèn
⒈ 昏迷;神志不清。
引北魏郦道元《水经注·溱水》:“室前盘石上,行罗十瓮,中悉是饼银。采伐遇之,不得取。取必迷闷。”
《北齐书·儒林传·权会》:“会亦不觉堕驴,因尔迷闷,至明始觉。”
唐牛僧孺《玄怪录·齐推女》:“李氏妻如空中坠地,初甚迷闷。”
清蒲松龄《聊斋志异·念秧》:“今夜旅舍,悮同念秧者宿,惊惕不敢交睫,遂致白昼迷闷。”
⒉ 迷茫,难以辨清。
引唐无名氏《补江总白猿传》:“出门山险,咫尺迷闷,不可寻逐。”
瞿秋白《饿乡纪程》十三:“就是船上也是污泥痰秽,烟气迷闷。”
瞿秋白《赤都心史》二八:“远望三五村落,烟雨迷闷,一片秋原寥落的光景。”
迷mí(1)本义:(动)分辨不清;失去判断能力:(动)分辨不清;失去判断能力(2)(动)因对某人或某事物发生特殊爱好而沉醉:~恋。(3)(名)沉醉于某一事物的人:球~。(4)(动)使看不清;使迷惑;使陶醉:~航|~误|~宫。
闷读音:mèn,mēn[ mèn ]1. 心烦,不舒畅:愁闷。沉闷。郁闷。闷懑。闷闷不乐。
2. 密闭,不透气:闷子车。