cí xìng
cí jiàng
cí xióng
cí xué
cí liú
cí bǐng
cí méng
cí xùn
cí lín
cí yuàn
cí xiān
cí xīn
cí yú
cí wén
cí tí
cí lèi
cí yǎ
cí mìng
cí bó
cí tóu
cí lìng
cí kù
cí bō
cí jiā
cí yè
cí jí
cí huáng
cí yǒu
cí cán
cí gēn
cí zuò
cí fēng
cí zhǐ
cí zōng
cí àn
cí tán
cí fǎ
cí qì
cí yuán
cí pái
cí mù
cí yì
cí bǐ
cí chàn
cí lǜ
cí tú
cí míng
cí fǔ
cí kē
cí yǐn
cí huì
cí zhuì
cí gé
cí yòu
cí shǒu
cí qióng
cí yù
cí fàn
cí rén
cí yán
cí zhǔ
cí jìn
cí mào
cí yīng
cí zhì
cí biàn
cí mó
cí yīn
cí kè
cí yì
cí pǔ
cí shuō
cí cái
cí cáo
cí yè
cí yuán
cí sù
cí tiáo
cí cǎi
cí shè
cí shì
cí zhǐ
cí lǐ
cí juàn
cí guǎn
cí xù
cí qiāng
cí yǔ
cí huà
cí yì
cí jù
cí fèi
cí zōng
cí zhá
cí yuán
cí yǎn
cí mén
cí wéi
cí è
cí qióng
cí pài
cí biàn
cí fēng
cí hǎi
cí xiàng
cí guāi
cí hàn
cí shǐ
cí jià
cí xíng
cí cǎi
cí gǔ
cí xiàng
cí shǔ
cí chén
cí dié
cí tǔ
cí zhǐ
cí tíng
cí chǎng
cí wèi
cí jiān
cí tǒng
cí huá
cí zǎo
cí shì
cí jì
cí yì
cí zǔ
cí xiàng
cí zhàng
cí jiān
cí pǐn
cí diào
cí sè
cí zhì
cí yuē
cí chuán
cí shǒu
cí sù
cí ér
cí sòng
cí tǒng
cí wěi
cí fēng
cí pǐ
cí diǎn
cí zú
cí yùn
cí qǔ
cí tǐ
cí zhuàng
cí jié
cí yuán
cí guān
cí zhāng
cí fù
cí zhí
cí jìng
jiǎ shǒu
měi shǒu
jǐ shǒu
shā shǒu
diǎn shǒu
kuài shǒu
tíng shǒu
yuè shǒu
cuò shǒu
liáng shǒu
liǎng shǒu
chèn shǒu
dǐng shǒu
jìng shǒu
fèng shǒu
qián shǒu
chì shǒu
liè shǒu
fú shǒu
néng shǒu
pái shǒu
dà shǒu
dī shǒu
zhān shǒu
qiāng·shǒu
zhā shǒu
jí shǒu
gāo shǒu
fǎn shǒu
lǐ shǒu
shēng shǒu
gē shǒu
xiān shǒu
cuò shǒu
rù shǒu
jiǎo shǒu
xuǎn shǒu
guǐ shǒu
dú shǒu
hē shǒu
qǐ shǒu
suí shǒu
dǎ shou
shuāi shǒu
huí shǒu
fǔ shǒu
lèi shǒu
chèn shǒu
sǐ shǒu
xǐ shǒu
kě shǒu
shā shǒu
jiǎng shǒu
pāi shǒu
dí shǒu
kōng shǒu
fēng shǒu
diū shǒu
lì shǒu
jiàng shǒu
jué shǒu
jiào shǒu
zhèng shǒu
dòng shǒu
gé shǒu
niè shǒu
guǐ shǒu
juàn shǒu
cè shǒu
kuài shǒu
yìng shǒu
jiàn shǒu
duì shǒu
zé shǒu
jiù shǒu
fǎng shǒu
chā shǒu
le shǒu
chā shǒu
miáo shǒu
chèn shǒu
jiǎo shǒu
dǎng shǒu
jiǎn shǒu
shī shǒu
bān shou
shì shǒu
chù shǒu
zuǒ shǒu
pá shǒu
dǔ shǒu
shè shǒu
shèng shǒu
yí shǒu
gé shǒu
zhù shǒu
pù shǒu
jí shǒu
lái shǒu
fú shǒu
xié shǒu
sōng shǒu
fù shǒu
mù shǒu
bìng shǒu
gòng shǒu
cì shǒu
yì shǒu
rè shǒu
pào shǒu
liào shǒu
bāng shou
fàng shǒu
gǔ shǒu
zhuó shǒu
qǐ shǒu
shùn shǒu
rěn shǒu
fǔ shǒu
quán shǒu
nèn shǒu
cí shǒu
shí shǒu
shòu shǒu
biàn shǒu
mǎi shǒu
zhù shǒu
piān shǒu
píng shǒu
zhuǎn shǒu
zhuāng shǒu
lā shou
fán shǒu
shě shǒu
zhuā shǒu
lǜ shǒu
qí shǒu
qiáng shǒu
nào shǒu
duì shǒu
rén shǒu
zhí shǒu
é shǒu
pào shǒu
gē shǒu
yáo shǒu
cóng shǒu
jiǎn shǒu
xún shǒu
shàn shǒu
fēn shǒu
zuò shǒu
dā shǒu
dǒu shǒu
tàng shǒu
jī shǒu
tuō shǒu
cuò shǒu
míng shǒu
dào shǒu
zuàn shǒu
pū shǒu
chě shǒu
wǔ shǒu
pái shǒu
chòng shǒu
chù shǒu
shāo shǒu
bó shǒu
hái shǒu
qiān shǒu
gōu shǒu
pá shǒu
chuí shǒu
chā shǒu
qí shǒu
yǔ shǒu
pén shǒu
suō shǒu
hào shǒu
guì shǒu
liè shǒu
shǎn shǒu
hào shǒu
shī shǒu
qiān shǒu
jiè shǒu
jiāo shǒu
jù shǒu
xié shǒu
yǐn shǒu
míng shǒu
shì shǒu
hù shǒu
xīn shǒu
shuǎi shǒu
qīn shǒu
mó shǒu
liǎn shǒu
huáng shǒu
cí shǒu
ná shǒu
chāo shǒu
yóu shǒu
xiē shǒu
yī shǒu
qiē shǒu
bà shǒu
jiǎo shǒu
tái shǒu
kàng shǒu
gāo shǒu
gē shǒu
sā shǒu
ràng shǒu
guò shǒu
tú shǒu
shè shǒu
pěng shǒu
fān shǒu
bì shǒu
yù shǒu
fān shǒu
chē shǒu
jué shǒu
yā shǒu
shú shǒu
shuāng shǒu
tái shǒu
duàn shǒu
kuài shǒu
qí shǒu
chū shǒu
dǐ shǒu
ài shǒu
huī shǒu
pèi shǒu
gǒng shǒu
pī shǒu
làn shǒu
jiē shǒu
hú shǒu
xìn shǒu
ná shǒu
zhī shǒu
huà shǒu
fó shǒu
yùn shǒu
xiù shǒu
jiù shǒu
dài shǒu
fù shǒu
qù shǒu
shuǐ shǒu
chuī shǒu
shū shǒu
hào shǒu
lián shǒu
xià shǒu
shàng shǒu
bǎi shǒu
fèi shǒu
zhē shǒu
xiān shǒu
là shǒu
guàn shǒu
tàn shǒu
chán shǒu
lián shǒu
mài shǒu
cuō shǒu
yún shǒu
còu shǒu
yù shǒu
zhāo shǒu
kāi shǒu
xiōng shǒu
zhōng shǒu
nǔ shǒu
bèi shǒu
qiǎo shǒu
jiā shǒu
qiāng shǒu
yuán shǒu
chàng shǒu
pèng shǒu
chè shǒu
dǎo shǒu
èr shǒu
hǎo shǒu
wǎn shǒu
xiào shǒu
dé shǒu
wò shǒu
biǎo shǒu
jù shǒu
gōng shǒu
zhàn shǒu
pǐ shǒu
jìn shǒu
⒈ 填词才能出众的人。
引宋陈师道《后山诗话》:“退之以文为诗, 子瞻以诗为词,如教坊雷大使之舞,虽极天下之工,要非本色。今代词手,惟秦七、黄九尔。”
明胡应麟《少室山房笔丛·艺林学山三·辛弃疾》:“辛李皆南渡前后人,相去不远,又二人皆词手。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
手读音:shǒu手shǒu(1)本义:(名)人体上肢前端能拿东西的部分。(2)(动)拿着:人~一册。(3)(形)小巧而便于拿的:~册|~折。(4)(形)亲手:~抄。(5)(~儿)量词;用于技能、本领:他真有两~。(6)(名)擅长某种技能的人或做某种事的人:选~|能~。