cí bō
cí jì
cí shè
cí mù
cí méng
cí zhuì
cí yì
cí zōng
cí zhàng
cí fǎ
cí cán
cí xué
cí yǎn
cí fēng
cí zhí
cí fù
cí wěi
cí yuán
cí è
cí huáng
cí bǐ
cí shǔ
cí zhì
cí tǐ
cí yǒu
cí àn
cí yuán
cí jù
cí xiān
cí zhǐ
cí yì
cí yòu
cí hàn
cí jìn
cí jié
cí xùn
cí jià
cí gǔ
cí qiāng
cí guǎn
cí xíng
cí xiàng
cí bó
cí chàn
cí zǔ
cí gé
cí tǔ
cí jiān
cí yè
cí pǐn
cí zhá
cí yú
cí pǐ
cí xiàng
cí mó
cí diǎn
cí zhuàng
cí yù
cí tú
cí yùn
cí mìng
cí yīng
cí jiān
cí chuán
cí liú
cí cǎi
cí yǎ
cí zuò
cí qióng
cí yīn
cí guān
cí huá
cí yuán
cí shǒu
cí lǐ
cí fēng
cí mén
cí yuàn
cí shì
cí jiā
cí shǒu
cí sù
cí wèi
cí jiàng
cí tǒng
cí lìng
cí wéi
cí fēng
cí lǜ
cí jí
cí chǎng
cí yuē
cí sòng
cí biàn
cí pài
cí shì
cí kù
cí hǎi
cí sù
cí juàn
cí cáo
cí sè
cí tóu
cí huà
cí xióng
cí zhì
cí biàn
cí tán
cí kē
cí jìng
cí yǔ
cí zhǔ
cí qióng
cí shǐ
cí fèi
cí rén
cí zhǐ
cí tíng
cí bǐng
cí guāi
cí qǔ
cí wén
cí mào
cí yuán
cí yè
cí fàn
cí huì
cí zǎo
cí zōng
cí yán
cí xìng
cí chén
cí tiáo
cí diào
cí pái
cí qì
cí fǔ
cí tǒng
cí kè
cí tí
cí gēn
cí zhǐ
cí yì
cí xiàng
cí pǔ
cí zú
cí zhāng
cí yǐn
cí shuō
cí yì
cí lèi
cí dié
cí míng
cí xīn
cí cái
cí ér
cí lín
cí xù
cí cǎi
yǔ huì
chuàng huì
qiáo huì
xìn huì
jiāo huì
tuì huì
qiē huì
póu huì
yóu huì
shù huì
xiàn huì
wù huì
tōng huì
yǐ huì
bù huì
piào huì
zhēng huì
tiáo huì
cí huì
pī huì
wàn huì
pǐn huì
róng huì
shèng huì
huàn huì
dōng huì
jié huì
wài huì
táo huì
chǎo huì
zǒng huì
jù huì
lán huì
(好工具.)词汇cíhuì
(1) 一种语言中所有词的总和,也指某一范围内所使用的词的总和
英vocabulary;words and phrases⒈ 一种语言里所有的词和固定词组的总汇,是构成语言的建筑材料。亦指一个人或一部作品所使用的词。
引鲁迅《且介亭杂文二集·人生识字胡涂始》:“从活人的嘴上,采取有生命的词汇,搬到纸上来。”
王力《汉语史稿》第一章第一节:“语言的词汇变化得最快,它是处在差不多不断改变的状态中。”
魏巍《东方》第三部第三章:“他们都很快学会了彼此语言中最需要的词汇。”
一个语言里所有语词和固定词组的总称。除一般语词外,并包括古语、方言、外来语词及各科术语等。也作「词汇」、「语汇」、「语汇」。
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
汇读音:huì汇huì(1)(动)汇合:百川所~|~成巨流。(2)(动)聚集;聚合:~报|~印成书。(3)(动)聚集而成的东西:词~|总~。汇huì(动)通过邮电局、银行等把甲地款项划拨到乙地:电~|外~|~路费。