cí qiāng
cí zhǐ
cí chuán
cí shì
cí zōng
cí yǔ
cí yòu
cí xiàng
cí qǔ
cí yù
cí yuàn
cí yán
cí xù
cí gé
cí shè
cí zhāng
cí kù
cí cái
cí zǔ
cí xióng
cí tán
cí mìng
cí tǒng
cí zhǐ
cí zhǔ
cí dié
cí mù
cí shǐ
cí zhàng
cí sù
cí jìng
cí yì
cí xué
cí jí
cí jiān
cí diào
cí yè
cí lín
cí tǔ
cí yì
cí jiàng
cí yīng
cí àn
cí tiáo
cí sòng
cí xùn
cí yè
cí fù
cí zǎo
cí yuán
cí fēng
cí yuán
cí tú
cí zhì
cí yǎ
cí huì
cí guǎn
cí zhá
cí shǒu
cí yú
cí biàn
cí lǐ
cí gǔ
cí yùn
cí ér
cí xìng
cí zōng
cí xíng
cí kē
cí yuán
cí shǒu
cí zuò
cí mén
cí zhǐ
cí zhuì
cí diǎn
cí zhuàng
cí méng
cí fēng
cí yǒu
cí biàn
cí fǔ
cí yǎn
cí cáo
cí chén
cí jù
cí fàn
cí huà
cí lǜ
cí cǎi
cí rén
cí tǒng
cí jié
cí shì
cí tóu
cí jì
cí sù
cí chàn
cí bǐ
cí zú
cí pái
cí jiā
cí bǐng
cí shuō
cí wěi
cí tí
cí gēn
cí bó
cí huáng
cí è
cí xiàng
cí zhí
cí huá
cí kè
cí zhì
cí wén
cí juàn
cí guān
cí hǎi
cí tǐ
cí yuán
cí guāi
cí yì
cí pǐn
cí lìng
cí fèi
cí chǎng
cí qióng
cí sè
cí tíng
cí jià
cí míng
cí xiàng
cí cǎi
cí bō
cí jiān
cí pǐ
cí liú
cí cán
cí pǔ
cí lèi
cí qióng
cí xiān
cí xīn
cí mào
cí wéi
cí pài
cí yuē
cí jìn
cí wèi
cí mó
cí hàn
cí shǔ
cí yǐn
cí yì
cí fēng
cí fǎ
cí yīn
cí qì
jī bó
xián bó
jù bó
yáng bó
míng bó
cóng bó
cí bó
shū bai
méi bó
nǚ bó
yù bó
huān bó
jī bó
xióng bó
cài bó
jù bó
bāng bó
jiàng bó
guó bó
jiāng bó
qiū bó
fāng bó
jiǔ bó
zhī bó
hóu bó
mù bó
hù bó
sì bó
yān bó
suì bó
shù bó
lóng bó
yú bó
shī bó
zhù bó
hǎi bó
zhòng bó
lǎo bó
tà bó
tǔ bó
yǎn bó
piān bó
cháng bó
jǐng bó
xiàn bó
qiān bó
dù bó
luò bó
qiáng bó
qiān bǎi
kāng bó
hé bó
péng bó
shè bó
láng bó
zhǔ bó
fēng bó
fān bó
huá bó
ā bó
huǒ bó
bā bó
shī bó
shān bó
tíng bó
méi bó
xiàng bó
guǐ bó
huáng bó
xiǎo bó
nán bó
tú bó
dū bó
hé bó
sēn bó
jī bó
xiān bó
chóng bó
fēng bó
wén bó
chán bó
dà bó
gēng bó
cháng bó
lí bó
shì bó
zhōu bó
gē bó
bèn bó
biǎo bó
shào bó
yú bó
shì bó
xuē bó
èr bó
sàn bó
hóng bó
qí bó
gǔ bó
xī bó
chēng bó
méng bó
guān bó
zōng bó
guàn bó
àn bó
jùn bó
wǔ bó
⒈ 称誉擅长文词的大家,犹词宗。
引唐宋之问《伤王七秘书监》诗:“书乃墨场絶,文称词伯雄。”
元辛文房《唐才子传·张继》:“诗情爽激,多金玉音。盖其累代词伯,积袭弓裘,其於为文,不雕自饰,丰姿清逈,有道者风。”
清方文《题张方伯忠节巷》诗:“公有舅氏齐重客,七十八龄老词伯。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
伯读音:bǎi,bó[ bó ]1. 兄弟排行次序:伯仲(指兄弟的次第,喻事物不相上下)。
2. 父亲的哥哥:伯伯。伯父。伯母。
3. 对父辈戚友的尊称:老伯。世伯。
4. 封建制度五等爵位的第三等:伯爵。
5. 旧时对文章、道德足为表率者的尊称:“海内文章伯”。
6. 姓。