cí méng
cí yòu
cí kē
cí yǒu
cí fēng
cí qì
cí qiāng
cí zhá
cí jià
cí juàn
cí yú
cí yán
cí diào
cí pǐn
cí jù
cí xùn
cí bó
cí jiān
cí pǔ
cí shuō
cí yì
cí zhàng
cí jí
cí sù
cí fù
cí mìng
cí xiàng
cí qǔ
cí chǎng
cí mào
cí mén
cí yì
cí zhǐ
cí sè
cí wěi
cí chuán
cí hàn
cí yì
cí gǔ
cí tiáo
cí zuò
cí zōng
cí biàn
cí tǒng
cí guān
cí yuán
cí huà
cí fàn
cí xiàng
cí xù
cí lìng
cí zhuàng
cí ér
cí shǐ
cí chàn
cí cái
cí zōng
cí gēn
cí xióng
cí tǒng
cí pái
cí tíng
cí fǎ
cí liú
cí xiān
cí guāi
cí yǐn
cí tí
cí zǎo
cí fǔ
cí shè
cí rén
cí shì
cí yǔ
cí fèi
cí yùn
cí wén
cí yǎ
cí yù
cí qióng
cí shǒu
cí wèi
cí wéi
cí cán
cí gé
cí jì
cí shì
cí yīn
cí huá
cí pǐ
cí yuàn
cí lǜ
cí guǎn
cí yè
cí zhì
cí xíng
cí tú
cí jiā
cí yuán
cí zhuì
cí jìn
cí bō
cí è
cí xìng
cí fēng
cí yuán
cí huì
cí cǎi
cí lín
cí àn
cí yì
cí zhǐ
cí zhāng
cí zhǔ
cí jié
cí bǐ
cí fēng
cí tǐ
cí qióng
cí dié
cí bǐng
cí chén
cí huáng
cí xīn
cí lǐ
cí sòng
cí tǔ
cí shǒu
cí xiàng
cí yuán
cí kù
cí jiān
cí yīng
cí jìng
cí sù
cí xué
cí mó
cí tán
cí zhǐ
cí yuē
cí zú
cí diǎn
cí jiàng
cí yè
cí míng
cí lèi
cí cáo
cí zhì
cí mù
cí shǔ
cí cǎi
cí zǔ
cí yǎn
cí zhí
cí hǎi
cí kè
cí pài
cí biàn
cí tóu
kuì méng
zhòng méng
yuān méng
shì méng
zōng méng
shǐ méng
hé méng
jiě méng
shān méng
gǎi méng
dì méng
sī méng
zhí méng
yí méng
zhì méng
bài méng
xià méng
dà méng
qǐng méng
shǒu méng
yù méng
xuè méng
yú méng
lì méng
bài méng
qǐ méng
wǎng méng
shēn méng
cí méng
jiān méng
jiāo méng
dìng méng
yín méng
hán méng
yǐn méng
bèi méng
huì méng
qí méng
dié méng
huān méng
tóng méng
shén méng
yào méng
zhǔ méng
pì méng
jié méng
dōng méng
xīn méng
shēn méng
ōu méng
wèn méng
wéi méng
pàn méng
bīng méng
lián méng
shī méng
yǐn méng
kuì méng
sī méng
fù méng
lián méng
jiǎng méng
zhèng méng
wén méng
shà méng
zǔ méng
jiā méng
xún méng
yuē méng
⒈ 文坛盟友。
引明汪廷讷《狮吼记·祖席》:“[尾声:]词盟此日遥分袂。[生旦小旦老旦末:]莲社终无载酒期。”
明陈所闻《桂枝香·九日雨花台》曲:“清尊新酿,黄花初放。江峯乱落筵前,罗綺晴骄臺上。逐词盟浪游,逐词盟浪游,听《白苧》人人高唱。”
⒉ 犹文坛。 况周颐《蕙风词话续编》卷二:“维扬本鶯花藪泽,自昔新城司李,狎主词盟。
引红桥冶春,香艷如昨。”
词cí(1)(名)语言中最小的有意义的能自由运用的单位:~语。(2)(名)说话或诗歌、戏剧、文章中的语句:歌~。(3)(名)一种长短句押韵的诗体;由五、七言诗和民歌发展而成。形成于唐代;盛行于宋代。
盟读音:méng盟méng(1)(名)旧时指宣誓缔约;现在指团体和团体、阶级和阶级或国和国的联合。(2)(名)指结拜的(弟兄)。(3)(名)内蒙古自治区的行政区域;包括若干旗、县、市。