pì xiǎo
pì huí
pì lì
pì guà
pì yīn
pì chēng
pì huì
pì gǔ
bì shū
pì yōng
pì fēi
pì qiáng
pì qǐ
bì yì
pì yōng
pì ní
pì pì
pì yáo
pì xié
pì yǒng
pì bù
pì kǒu
pì zhī
pì là
pì rú
pì zhàng
pì dì
pì shǔ
pì yù
pì cáng
pì jì
pì shè
pì lǐng
pì jī
pì jiù
pì kōng
pì yuǎn
pì yōng
pì guó
pì lòu
pì zhì
pì jī
pì zuì
pì tǔ
pì xián
pì guān
bì zhào
pì bīng
pì jì
pì è
pì nán
bì yán
pì kè
pì chú
pì chí
pì nì
pì jiāng
pì qǐ
pì xī
pì yín
pì dào
pì chē
pì wáng
pì èr
pì dài
pì luó
pì gōng
pì qiáng
pì gōng
pì fó
pì cǎo
pì chén
pì wéi
bì lì
pì yáo
pì fǎ
pì zhì
pì mén
pì chà
pì dié
pì wèi
pì huì
pì biāo
pì nì
pì xuǎn
pì shǔ
pì rán
pì hé
pì lì
pì ruò
pī tóu
pì zhǐ
pì cuì
pì dàng
pì jìn
pì míng
pì miù
pì sè
pì guài
pì shì
pì jū
pì shè
pì fú
pì qǐng
pì fāng
pì rú
pì lǘ
pì fǎ
pì méng
pì sāi
pì pìn
bì xié
pì rèn
pì qǐn
pì chì
pì bó
pì yǐ
pì diàn
bì lú
pì ěr
pì hán
pì rén
yǔ hán
měng hán
shòu hán
jī hán
bāo hán
wéi hán
nèn hán
dú hán
jiā hán
hù hán
jiāo hán
nuǎn hán
bó hán
jiāo hán
fàn hán
xiǎo hán
xù hán
chōng hán
sàn hán
dà hán
zhǐ hán
chōng hán
shuāng hán
xū hán
cè hán
wēi hán
zhān hán
jù hán
lóng hán
huāng hán
wǎn hán
niàng hán
yú hán
xuān hán
jiā hán
xīn hán
chū hán
níng hán
jiě hán
nuè hán
yíng hán
qū hán
fáng hán
chù hán
zhōng hán
bì hán
dòng hán
xīn hán
pō hán
jiè hán
qǐ hán
qiú hán
suān hán
qīng hán
qiào hán
dǎng hán
zhú hán
néng hán
kū hán
qí hán
chūn hán
lù hán
shāng hán
dān hán
bīng hán
qī hán
fēng hán
mào hán
gāo hán
chǐ hán
lǐn hán
yán hán
cán hán
chì hán
yàn hán
kù hán
shěn hán
jī hán
yù hán
pì hán
tāng hán
fēng hán
qīng hán
liè hán
nài hán
qí hán
qiú hán
suì hán
hè hán
chěng hán
kǔ hán
ào hán
dàng hán
pín hán
guǎng hán
dǎn hán
gū hán
shǔ hán
nèi hán
wù hán
sī hán
wēn hán
dì hán
shèng hán
nuǎn hán
dōng hán
yīn hán
cháo hán
pò hán
nuǎn hán
zhèn hán
líng hán
jí hán
wǎn hán
shāng hán
⒈ 驱除寒气。
引唐黄滔《书崔少府君》诗:“前峯亦曾宿,知有辟寒方。”
前蜀韦庄《<又玄集>序》:“所以擷芳林下,拾翠巖边。沙之汰之,始辨辟寒之宝;载彫载琢,方成瑚璉之珍。”
宋李清照《浣溪沙》词:“玉鸭熏炉间瑞脑,朱樱斗帐掩流苏,通犀还解辟寒无?”
1.透彻:精~。透~。
2.驳斥或排除(不正确的言论或谣言):~谣。~邪说。
3.法律;法:大~(古代指死刑)。
寒读音:hán寒hán(1)(形)冷(跟‘暑’相对):~冬|~风|天~地冻|受了一点~。(2)(形)害怕;畏惧:心~|胆~。(3)(形)穷困:贫~|~素(旧时形容穷苦的读书人家)。