tóng nǚ
tóng sì
tóng róng
tóng niú
tóng shān
tóng hái
tóng guān
tóng gǔ
tóng yán
tóng liàn
tóng nián
tóng jī
tóng miào
tóng nán
tóng gē
tóng láng
tóng zhēn
tóng jiǎo
tóng gōng
tóng sǒu
tóng mù
tóng chǐ
tóng xīn
tóng xī
tóng lì
tóng guàn
tóng mù
tóng yáo
tóng sūn
tóng méng
tóng shǒu
tóng juàn
tóng yá
tóng qù
tóng xué
tóng qiè
tóng yáng
tóng pú
tóng wán
tóng shēn
tóng wū
tóng zǐ
tóng zhuāng
tóng hūn
tóng láng
tóng kū
tóng yú
tóng tū
tóng diān
tóng lì
tóng dié
tóng shù
tóng yǎng
tóng mǎ
tóng zhì
tóng tǔ
tóng rú
tóng chèn
tóng yán
tóng ruò
tóng tóng
tóng yǔ
tóng cháng
tóng guān
tóng ér
tóng yáo
⒈ 无角的公羊。喻决无的事物。
引《诗·小雅·宾之初筵》:“由醉之言,俾出童羖。”
毛传:“羖羊不童也。”
陈奂传疏:“今醉之言不中礼法,或有从而谓之,彼醉者推其类,必使羖羊物变而无角,谓出此童羖,以止饮酒。”
唐元稹《晚宴湘亭》诗:“甘心出童羖,须一尽时荒。”
宋苏轼《补龙山文》:“歌《诗》寧择,请歌《相鼠》,罚此陋人,‘俾出童羖。’”
童tóng(1)(名)儿童;小孩子:顽~|幼~。(2)(形)指没结婚的:~男|~女。(3)(名)(~儿)旧时指未成年的仆人。(4)秃:~山。(5)(名)奴仆。(6)(Tónɡ)姓。
羖读音:gǔ公羊。