tóng chǐ
tóng zǐ
tóng cháng
tóng rú
tóng nán
tóng yán
tóng wū
tóng sì
tóng jī
tóng zhēn
tóng yáo
tóng guàn
tóng hūn
tóng liàn
tóng chèn
tóng mù
tóng yá
tóng wán
tóng sǒu
tóng diān
tóng qù
tóng xīn
tóng tǔ
tóng juàn
tóng gōng
tóng mù
tóng gē
tóng méng
tóng niú
tóng yǎng
tóng lì
tóng qiè
tóng shēn
tóng guān
tóng miào
tóng sūn
tóng pú
tóng kū
tóng hái
tóng yán
tóng láng
tóng nǚ
tóng shān
tóng zhì
tóng tū
tóng xué
tóng mǎ
tóng róng
tóng yáo
tóng jiǎo
tóng guān
tóng yǔ
tóng xī
tóng ruò
tóng ér
tóng nián
tóng shù
tóng tóng
tóng zhuāng
tóng shǒu
tóng dié
tóng gǔ
tóng lì
tóng yáng
tóng láng
tóng yú
qióng wū
chì wū
bā wū
yáng wū
qū wū
rén wū
chǔ wū
chūn wū
tóng wū
yán wū
líng wū
jí wū
dān wū
yā wū
cūn wū
kě wū
cāng wū
cí wū
dào wū
qī wū
qīng wū
tóng wū
chén wū
niǎo wū
yáng wū
rì wū
zhī wū
xiàng wū
nán wū
gé wū
wū wū
qín wū
yì wū
xiàn wū
qiáng wū
zhān wū
fēng wū
jīn wū
hán wū
jiǔ wū
bái wū
yān wū
shān wū
yán wū
āi wū
⒈ 汉扬雄子。九岁时助父著《太玄》,早夭。事见汉扬雄《法言·问神》。后因以指早慧而夭折者。
引宋苏轼《悼朝云》诗:“苗而不秀岂其天,不使童乌与我《玄》。”
康有为《赠龙冈先生》诗:“勿为童乌摧壮气,若为霜隼击高秋。”
⒉ 指早慧儿。
引清陈维崧《虎儿行》:“鹤柴五日一休沐,膝下徧箸三童乌。”
汉朝扬雄的儿子。童乌九岁时能与父亲讨论《太玄》,早卒。典出汉.扬雄《法言.问神》。后借以称聪明而早死的孩子。
童tóng(1)(名)儿童;小孩子:顽~|幼~。(2)(形)指没结婚的:~男|~女。(3)(名)(~儿)旧时指未成年的仆人。(4)秃:~山。(5)(名)奴仆。(6)(Tónɡ)姓。
乌读音:wū,wù[ wū ]黑色的。 【组词】:乌发、乌木、乌云
乌鸦的简称。 【组词】:月落乌啼霜满天,江枫渔火对愁眠。(唐.张继〈枫桥夜泊〉诗)