chàng hū
jiào hū
qiǎng hū
níng hū
zhǒng hū
yù hū
xiào hū
rè hū
kuáng hū
xiāo hū
gōu hū
hān hū
hào hū
chēng hu
jí hū
zì hū
xià hū
diǎn hū
jí hū
tí hū
léi hū
huān hū
shēn hū
huān hū
jīng hū
cháng hū
wū hū
cì hū
è hū
hān hū
lú hū
hē hū
diǎn hū
gāo hū
chuī hū
chì hū
xuān hū
zhào hū
zhā hū
lí hū
huān hū
shēng hū
zhà hū
jiē hū
chuǎn hū
zhuī hū
shān hū
háo hū
jiào hū
wū hū
yāo hū
wèi hū
wà hū
jiào hū
bēn hū
cǎn hū
yāo hū
gē hū
zào hū
dùn hū
tí hū
zhà hū
sì hū
huān hū
xī hū
yāo hū
míng hū
bēn hū
sōng hū
zhāo hu
hài hū
kuáng hū
mù hū
dǎ hū
téng hū
yú hū
zhà hū
chàng hū
fèn hū
yīng hū
zhā hu
háo hū
huān hū
yī hū
biān hū
xiāo hū
chě hū
zhǐ hū
hAo86.吆呼yāohū
(1) 大声喝令,呼叱
例他吆呼乘客赶紧上车英cry out;call⒈ 大声喝令、呼叱。
引《儒林外史》第四十回:“店家吆呼道:‘客人们起来! 木总爷来查夜!’”
杨朔《万古青春》:“那战士大声吆呼说:‘出!出!怎么猫狗都跑到屋里去了?’”
⒉ 指鼾声。
引《红楼梦》第八二回:“又停了一会子,又听得远远的吆呼声儿--却是紫鹃已在那里睡着,鼻息出入之声。”
高声呼喝。
吆yāo见〔吆喝〕。
呼读音:hū呼hū(1)(动)生物体把体内的气体排出体外(跟‘吸’相对):~吸|~出一口气。(2)(动)大声喊:~声|欢~|~口号|大声疾~。(3)(动)叫;叫人来:直~其名|一~百诺|~之即来;挥之即去。(4)(Hū)姓。(5)象声词:北风~~地吹。