tǔ pū
tǔ qì
tǔ sī
tù xiè
tǔ yào
tǔ xī
tǔ tūn
tǔ lì
tǔ lěi
tǔ yào
tǔ lǜ
tǔ fǎ
tǔ yàn
tǔ xià
tǔ yàn
tǔ tán
tǔ suì
tǔ yīn
tǔ cí
tǔ bǔ
tǔ mà
tǔ fèng
tǔ hú
tǔ zhū
tǔ yá
tǔ huǒ
tǔ shí
tǔ qí
tǔ hú
tǔ lū
tǔ xù
tǔ rú
tǔ yào
tǔ xī
tǔ shé
tǔ huā
tǔ yú
tǔ xuàn
tǔ tán
tǔ bū
tǔ zhàn
tǔ gòng
tǔ hún
tǔ fā
tǔ gāng
tǔ huī
tǔ zhuō
tǔ shù
tǔ cáo
tù mo
tǔ xī
tǔ chéng
tǔ wò
tǔ xī
tǔ cí
tǔ hóng
tǔ shǔ
tǔ qì
tǔ kǒu
tǔ lou
tǔ kuǎn
tǔ yàn
tǔ fān
tǔ nì
tǔ jué
tǔ bō
tǔ huí
tǔ yán
tǔ pā
tǔ lù
tǔ kuǎn
tǔ fàng
tǔ bái
tǔ tú
tǔ yīn
tǔ gēn
tǔ nà
tǔ yǎo
jiáo shé
làng shé
xiāo shé
liǎng shé
huǒ shé
gào shé
zé shé
nìng shé
yáo shé
jié shé
tāo shé
cháng shé
tà shé
ráo shé
míng shé
jiāo shé
yáng shé
mí shé
zǐ shé
juǎn shé
zuǐ shé
jué shé
tǔ shé
tūn shé
miào shé
diào shé
shì shé
zhòng shé
jié shé
fǎn shé
mài shé
gǔ shé
què shé
shuō shé
jiá shé
diàn shé
jiǎo shé
jìn shé
zé shé
chuō shé
què shé
xué shé
diào shé
dú shé
pò shé
lìn shé
guà shé
mǔ shé
kǒu shé
fǎn shé
nòng shé
lǜ shé
yā shé
māo shé
mù shé
gōu shé
duàn shé
bì shé
zé shé
bǎi shé
chì shé
lǜ shé
niē shé
chǐ shé
chán shé
jī shé
chún shé
xiù shé
guǎng shé
bǐ shé
biàn shé
jiàn shé
dàn shé
yǎo shé
guā shé
chàn shé
cì shé
qiǎo shé
tiě shé
yí shé
fèi shé
fàn shé
jué shé
gǔ shé
hóu shé
zhèng shé
shà shé
duó shé
mén shé
guǐ shé
chēng shé
niǎn shé
wěn shé
yú shé
yīng shé
mào shé
biàn shé
jiǎo shé
èr shé
zhōng shé
huáng shé
lì shé
xiǎo shé
è shé
sè shé
gǒu shé
suō shé
jūn shé
⒈ 伸出舌头。由内热而引起的一种病状。
引《汉书·丙吉传》:“吉前行,逢人逐牛,牛喘吐舌。”
汉应劭《风俗通·正失·叶令祠》:“县中牛皆流汗吐舌,而人无知者。”
《医宗金鉴·幼科杂病心法要诀·吐舌》:“吐长收缓名吐舌,皆是心经有热成,面红烦渴溺赤涩,泻心导赤服即寧。”
⒉ 惊奇貌;惊恐貌。
引唐韩愈《送穷文》:“言未毕,五鬼相与张眼吐舌,跳踉偃仆,抵掌顿脚,失笑相顾。”
明都穆《都公谭纂》卷上:“寧阳乃下令:‘军士有夺人财物者斩。’三军皆吐舌。”
清钱泳《履园丛话·报应·孽报》:“道光元年五月,忽染时疫,兄弟叔侄以及老少妇女接踵而死者,至十八人,仅存两岁幼孩而已。闻者为之吐舌。”
《二十年目睹之怪现状》第三回:“土老儿吐舌道:‘道臺!那还不晓得是个甚么行情呢!’”
⒊ 谓发言。
引明李贽《与弱侯》:“僕何如人,敢吐舌于兄之傍乎?”
伸出舌头。表示惊讶的动作。
1. 使东西从口里出来:吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。
2. 放出,露出:高粱吐穗。吐故纳新。
3. 说出:吐话。一吐为快。
舌读音:shé舌shé(1)(名)舌头。(2)(名)像舌头的东西:火~。(3)(名)铃或铎中的锤。