xián gōng
xián yùn
xián yùn
xián gē
xián bó
xián xiào
xián shèng
xián liàng
xián huì
xián láo
xián pì
xián kuā
xián guān
xián kǔn
xián shū
xián rén
xián lì
xián xiàng
xián qī
xián zūn
xián kě
xián cāo
xián zhì
xián jiāng
xián dù
xián mén
xián ǒu
xián péng
xián shì
xián dì
xián mán
xián shèng
xián dá
xián hòu
xián yuàn
xián hòu
xián jié
xián fān
xián jùn
xián jùn
xián jí
xián chēng
xián qì
xián bǐ
xián dōng
xián zǐ
xián wǔ
xián guī
xián shàn
xián shí
xián chuán
xián shū
xián míng
xián yǒng
xián lù
xián dé
xián jié
xián lìng
xián fǔ
xián máo
xián yì
xián láng
xián liáng
xián yàn
xián jùn
xián mèi
xián fū
xián fàn
xián zhòng
xián hǎo
xián huò
xián mù
xián jūn
xián cái
xián kuài
xián qīn
xián zhòng
xián cóng
xián néng
xián shǒu
xián xīng
xián jiē
xián píng
xián chén
xián zǎi
xián shì
xián míng
xián líng
xián zhé
xián měi
xián zhě
xián kē
xián huì
xián cái
xián huì
xián mín
xián cí
xián háo
xián liáo
xián dòu
xián shǒu
xián hé
xián bèi
xián wēn
xián qīng
xián yì
xián zuǒ
xián wáng
lǜ kē
mò kē
shù kē
yǐ kē
qiū kē
jiǎ kē
róng kē
fā kē
gōng kē
kāi kē
tè kē
zuò kē
chóng kē
sā kē
zhuāng kē
zhuī kē
piān kē
xíng kē
xiāng kē
nèi kē
lì kē
jiù kē
zuì kē
dà kē
ěr kē
xuǎn kē
míng kē
fán kē
zhuāng kē
chǎn kē
nóng kē
yòu kē
shí kē
zá kē
bā kē
yī kē
níng kē
jiě kē
lǐ kē
héng kē
dēng kē
běn kē
gǔ kē
péng kē
shè kē
cuī kē
tuī kē
mì kē
hèng kē
rú kē
hóng kē
dòu kē
duàn kē
wǔ kē
yǎn kē
tiáo kē
dǐng kē
tián kē
wēi kē
jí kē
shà kē
tún kē
zhēn kē
ér kē
zhāi kē
yà kē
qiáo kē
bǐng kē
fàn kē
fēn kē
shù kē
kuān kē
quán kē
zuò kē
fù kē
wén kē
chà kē
qián kē
cháng kē
yán kē
guān kē
gāo kē
xián kē
zhōng kē
píng kē
lù kē
chéng kē
xīn kē
fù kē
fǎ kē
fù kē
chǎn kē
jǐng kē
xiào kē
jùn kē
pái kē
cí kē
wēi kē
yù kē
wài kē
xuān kē
shí kē
wú kē
yòu kē
jú kē
shàng kē
cháng kē
děng kē
sān kē
jiù kē
shè kē
shí kē
liù kē
jīn kē
mài kē
zhòng kē
jūn kē
shǒu kē
zhū kē
cǎo kē
xuán kē
dìng kē
zhēng kē
chū kē
guì kē
fá kē
bǎi kē
nǚ kē
chuāng kē
shōu kē
zhuàn kē
diàn kē
lián kē
shāng kē
yù kē
míng kē
ēn kē
jué kē
guì kē
xué kē
wéi kē
fáng kē
⒈ 科举时代对选拔官吏所分科目的美称。
引宋文同《谢成都端明启》:“谬缘贤科,窃迹秘府。”
明李开先《钝庵赵尹征粮受奖帐文》:“发跡贤科,倚马之才空北冀 ;登名仕籍,栖鸞之地在章城。”
贤xián(1)(形)有德行的;有才能的:~才|~臣|~人|~者。(2)(名)有德行的人;有才能的人:礼~下士。(3)(形)敬辞;用于平辈或晚辈:~弟|~侄。
科读音:kē科kē(1)(名)学术或业务的类别:~目|文~|理~|牙~|眼~。(2)(名)行政机关或某些机构的行政部门按工作性质分设的单位:秘书~|财务~。(3)(名)生物学上指同一目的生物按照彼此相似的特征再分为若干群;每一群叫一科。如松柏目有松科、杉科、柏科等。科kē(动)〈书〉判定(刑罚):~以罚金。科kē(名)古装戏曲剧本中;指示角色表演动作时的用语;如笑科、饮酒科等。