péng hú
pēng pēng
péng lú
péng dí
péng lái
péng piāo
péng yíng
péng jū
péng mén
péng shǒu
péng fā
péng gěng
péng què
péng má
péng cí
péng hú
péng kuài
péng chí
péng yán
péng nóng
péng hāo
péng shǐ
péng quē
péng luàn
péng léi
péng huò
péng lóng
péng tà
péng chén
péng sōng
péng gòu
péng shān
péng bìn
péng shì
péng qiū
péng hāo
péng bó
péng lèi
péng pó
péng dǎo
péng kē
péng máo
péng kē
péng máo
péng gé
péng bì
péng róng
péng wū
péng hù
péng xīn
péng láng
péng zhuàn
péng bǎo
péng léi
péng ài
shè kē
zhōng kē
yà kē
cí kē
níng kē
hèng kē
zuò kē
hóng kē
wǔ kē
ér kē
jué kē
zhuī kē
shí kē
chǎn kē
zuò kē
xián kē
wài kē
píng kē
fán kē
mì kē
wéi kē
míng kē
qiū kē
kāi kē
yǎn kē
wén kē
guān kē
cuī kē
lǐ kē
sān kē
shè kē
shà kē
gōng kē
chéng kē
héng kē
bā kē
kuān kē
tiáo kē
yī kē
fēn kē
nóng kē
sā kē
jí kē
jiù kē
jiǎ kē
fù kē
jūn kē
yù kē
ēn kē
fá kē
cháng kē
qián kē
tún kē
zá kē
míng kē
tián kē
zhòng kē
jǐng kē
gāo kē
zhuāng kē
dòu kē
děng kē
gǔ kē
chū kē
lǜ kē
shù kē
xué kē
běn kē
fù kē
mài kē
shí kē
lù kē
zuì kē
zhuàn kē
yǐ kē
yòu kē
pái kē
yù kē
jùn kē
fàn kē
fā kē
xuān kē
xiāng kē
chǎn kē
nǚ kē
bǎi kē
wú kē
péng kē
guì kē
wēi kē
cǎo kē
jú kē
yán kē
zhēn kē
róng kē
dēng kē
liù kē
shāng kē
tuī kē
shǒu kē
xīn kē
zhēng kē
dà kē
quán kē
shí kē
jiù kē
tè kē
dìng kē
yòu kē
bǐng kē
piān kē
diàn kē
lì kē
zhū kē
fáng kē
chóng kē
ěr kē
jiě kē
jīn kē
xíng kē
wēi kē
chuāng kē
dǐng kē
duàn kē
shōu kē
nèi kē
xuǎn kē
qiáo kē
xiào kē
xuán kē
guì kē
shù kē
lián kē
zhuāng kē
zhāi kē
cháng kē
fù kē
fǎ kē
rú kē
shàng kē
chà kē
mò kē
⒈ 蓬草。泛指杂草丛。
引元无名氏《衣袄车》第二折:“我趓在蓬科里。我见他,他不曾见我。”
清许承钦《界河驿》诗:“檉柳蓬科转,桃花水利兴。”
清蒲松龄《聊斋志异·贾儿》:“月初升,乍闻人语。暗拨蓬科,见二人来饮。”
⒉ 犹蓬颗。
引唐李白《上留田行》:“古老向予言,言是上留田,蓬科马鬣今已平。”
清纪昀《阅微草堂笔记·滦阳消夏录五》:“同往寻之,果马鬣蓬科,杳无人跡。”
蓬péng(1)(动)蓬松:~着头。(2)(名)飞蓬;草本植物;叶子边缘有锯齿;花白色。(3)(量)用于枝叶茂盛的花草:一~凤尾竹。
科读音:kē科kē(1)(名)学术或业务的类别:~目|文~|理~|牙~|眼~。(2)(名)行政机关或某些机构的行政部门按工作性质分设的单位:秘书~|财务~。(3)(名)生物学上指同一目的生物按照彼此相似的特征再分为若干群;每一群叫一科。如松柏目有松科、杉科、柏科等。科kē(动)〈书〉判定(刑罚):~以罚金。科kē(名)古装戏曲剧本中;指示角色表演动作时的用语;如笑科、饮酒科等。