胡僧


胡僧的组词


胡掖

hú yè

胡蜨

hú dié

胡书

hú shū

胡盝

hú lù

胡椒

hú jiāo

胡嘌

hú piào

胡须

hú xū

胡貉

hú mò

胡谈

hú tán

胡星

hú xīng

胡洞

hú dòng

胡来

hú lái

胡嘈

hú cáo

胡耉

hú gǒu

胡突

hú tū

胡瓜

hú guā

胡福

hú fú

胡搅

hú jiǎo

胡禄

hú lù

胡天

hú tiān

胡帽

hú mào

胡白

hú bái

胡羌

hú qiāng

胡雁

hú yàn

胡粤

hú yuè

胡疑

hú yí

胡槎

hú chá

胡越

hú yuè

胡芦

hú lú

胡辇

hú niǎn

胡基

hú jī

胡碴

hú chá

胡缠

hú chán

胡道

hú dào

胡蝶

hú dié

胡梳

hú shū

胡鹿

hú lù

胡风

hú fēng

胡哨

hú shào

胡侃

hú kǎn

胡言

hú yán

胡做

hú zuò

胡然

hú rán

胡桐

hú tóng

胡贾

hú jiǎ

胡宁

hú níng

胡羼

hú chàn

胡哄

hú hǒng

胡才

hú cái

胡邹

hú zōu

胡粉

hú fěn

胡梯

hú tī

胡孙

hú sūn

胡嚼

hú jiáo

胡麻

hú má

胡乐

hú lè

胡说

hú shuō

胡伶

hú líng

胡蜂

hú fēng

胡髯

hú rán

胡枲

hú xǐ

胡赖

hú lài

胡涂

hú tu

胡抡

hú lūn

胡沙

hú shā

胡整

hú zhěng

胡元

hú yuán

胡尘

hú chén

胡孑

hú jié

胡儿

hú ér

胡调

hú diào

胡羊

hú yáng

胡夷

hú yí

胡髭

hú zī

胡地

hú dì

胡祆

hú xiān

胡噜

hú lu

胡骑

hú qí

胡塞

hú sāi

胡颜

hú yán

胡雏

hú chú

胡行

hú xíng

胡猜

hú cāi

胡僧

hú sēng

胡搞

hú gǎo

胡子

hú zi

胡老

hú lǎo

胡饼

hú bǐng

胡乱

hú luàn

胡母

hú mǔ

胡阑

hú lán

胡氛

hú fēn

胡髥

hú rán

胡袋

hú dài

胡宫

hú gōng

胡逞

hú chěng

胡桃

hú táo

胡妲

hú dá

胡揪

hú jiū

胡不

hú bù

胡绳

hú shéng

胡拜

hú bài

胡柴

hú chái

胡牀

hú chuáng

胡客

hú kè

胡曹

hú cáo

胡底

hú dǐ

胡螓

hú qín

胡荾

hú suī

胡坐

hú zuò

胡以

hú yǐ

胡食

hú shí

胡浪

hú làng

胡胡

hú hú

胡谄

hú chǎn

胡撦

hú chě

胡蒜

hú suàn

胡离

hú lí

胡捣

hú dǎo

胡吹

hú chuī

胡鯭

hú měng

胡乃

hú nǎi

胡掳

hú lǔ

胡秦

hú qín

胡市

hú shì

胡语

hú yǔ

胡來

hú lái

胡卢

hú lú

胡簶

hú lù

胡毋

hú wú

胡咙

hú lóng

胡伦

hú lún

胡茬

hú chá

胡簋

hú guǐ

胡唚

hú qìn

胡云

hú yún

胡画

hú huà

胡戏

hú xì

胡敲

hú qiāo

胡支

hú zhī

胡笳

hú jiā

胡吣

hú qìn

胡三

hú sān

胡姬

hú jī

胡嘲

hú cháo

胡觑

hú qù

胡梨

hú lí

胡为

hú wéi

胡床

hú chuáng

胡貊

hú mò

胡诌

hú zhōu

胡笛

hú dí

胡马

hú mǎ

胡鼓

hú gǔ

胡扯

hú chě

胡鱅

hú yōng

胡尝

hú cháng

胡寿

hú shòu

胡踹

hú chuài

胡头

hú tóu

胡燕

hú yàn

胡侜

hú zhōu

胡跪

hú guì

胡气

hú qì

胡花

hú huā

胡判

hú pàn

胡人

hú rén

胡闯

hú chuǎng

胡琴

hú qin

胡非

hú fēi

胡弄

hú nòng

胡狢

hú hé

胡本

hú běn

胡葭

hú jiā

胡荽

hú suī

胡搊

hú chōu

胡渰

hú yǎn

胡搧

hú shān

胡簏

hú lù

胡必

hú bì

胡服

hú fú

胡薯

hú shǔ

胡臭

hú chòu

胡同

hú tòng

胡大

hú dà

胡混

hú hùn

胡渣

hú zhā

胡搂

hú lōu

胡闹

hú nào

胡苑

hú yuàn

胡运

hú yùn

胡角

hú jiǎo

胡考

hú kǎo

胡虏

hú lǔ

胡奴

hú nú

胡豆

hú dòu

胡衕

hú tòng

胡拿

hú ná

胡怜

hú lián

胡溜

hú liū

胡瓶

hú píng

胡部

hú bù

胡耇

hú gǒu

胡吢

hú qìn

胡拨

hú bō


供僧

gòng sēng

土僧

tǔ sēng

避僧

bì sēng

真僧

zhēn sēng

客僧

kè sēng

讲僧

jiǎng sēng

尼僧

ní sēng

圣僧

shèng sēng

梵僧

fàn sēng

胡僧

hú sēng

凡僧

fán sēng

衲僧

nà sēng

诗僧

shī sēng

番僧

fān sēng

醉僧

zuì sēng

九僧

jiǔ sēng

老僧

lǎo sēng

律僧

lǜ sēng

禅僧

chán sēng

门僧

mén sēng

逸僧

yì sēng

林僧

lín sēng

道僧

dào sēng

饭僧

fàn sēng

登僧

dēng sēng

竺僧

zhú sēng

定僧

dìng sēng

学僧

xué sēng

高僧

gāo sēng

贫僧

pín sēng

髡僧

kūn sēng

唐僧

táng sēng

汉僧

hàn sēng

名僧

míng sēng

枯僧

kū sēng

谈僧

tán sēng

上一组词:胡雁
下一组词:胡食

更多胡的组词

胡僧的意思


词语解释:

古代泛称西域﹑北地或外来的僧人。

引证解释:

⒈ 古代泛称西域、北地或外来的僧人。

引唐杜甫《寄刘峡州伯华使君四十韵》:“药囊亲道士,灰刼问胡僧。”
仇兆鳌注引曹毗《志怪》:“汉武帝穿昆明池极深,悉是灰墨,无復土。以问东方朔,曰:‘臣愚不足以知之,可问西域僧。’”
唐段成式《酉阳杂俎·天咫》:“计僧去五六坊,復有一少年,美如冠玉,骑白马,遂扣其门曰:‘适有胡僧到无?’ 布遽延入,具述胡僧事,其人吁嗟不悦。”
《宣和遗事》后集:“及入寺门,见有石鐫二金刚,并拱手对立。又见胡僧出迎。”

网络解释:

胡僧

《胡僧》是1994年上映的国产动画片,由上海美术电影制片厂制作。
更多僧的组词

胡僧详细解释


读音:hú

胡hú(1)(名)古代泛称北方和西方的少数民族:~人。(2)(形)古代称来自北方和西方少数民族的(东西);也泛指来自国外的(东西):~琴|~桃|~椒。(3)姓。(4)(副)表示随意乱来:~闹|~说。(5)(代)〈书〉疑问词;为什么;何故:~不归?(6)(名)胡子:~须。

读音:sēng

僧sēng(名)出家修行的男性佛教徒;和尚:~人|~衣。

组词网         Sitemap    Baidunews
ALL right @ 2025