tǔ shù
tǔ qì
tǔ lǜ
tǔ tán
tǔ fā
tǔ yào
tù mo
tǔ hóng
tǔ lū
tǔ yào
tǔ cí
tǔ tūn
tǔ shé
tǔ wò
tǔ yào
tǔ fān
tǔ kuǎn
tǔ mà
tǔ shǔ
tǔ qí
tǔ jué
tǔ yàn
tǔ tán
tǔ xī
tǔ gòng
tǔ yīn
tǔ chéng
tǔ nà
tǔ yàn
tǔ huí
tǔ pā
tǔ yán
tǔ lù
tǔ zhū
tǔ xī
tǔ hú
tǔ huǒ
tǔ bái
tǔ fǎ
tǔ cáo
tǔ qì
tǔ lěi
tǔ cí
tǔ zhuō
tǔ yá
tǔ xù
tǔ tú
tǔ nì
tǔ pū
tǔ fèng
tǔ huā
tǔ shí
tǔ kǒu
tǔ huī
tǔ lou
tǔ xià
tǔ gēn
tǔ yīn
tǔ hún
tǔ yú
tǔ sī
tǔ bū
tǔ bǔ
tǔ suì
tǔ hú
tǔ yǎo
tǔ xī
tǔ kuǎn
tǔ xī
tǔ rú
tǔ xuàn
tǔ zhàn
tǔ gāng
tù xiè
tǔ bō
tǔ fàng
tǔ lì
tǔ yàn
⒈ 谓吐音咬字。
引洪深《戏的念词与诗的朗诵》六:“这就不是其它的如吐咬、顿歇等方法所能做到的了。”
1. 使东西从口里出来:吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。
2. 放出,露出:高粱吐穗。吐故纳新。
3. 说出:吐话。一吐为快。
咬读音:yǎo咬(1)(动)上下牙齿用力对着;把东西夹住或切断:~住绳子|~了一口苹果。(2)(动)钳子等夹住或齿轮、螺丝等互相卡住。(3)(动)(狗)叫:鸡叫狗~。(4)(动)受责难或审讯时牵扯无关的人:反~一口。(5)(动)正确地念出(字母的音);过分地计较(字句的意义):~字|~字眼儿|~文嚼字。(6)(动)追赶;紧跟不放:~住目标|双方比分~得很紧。