tǔ qì
tǔ zhuō
tǔ gāng
tǔ qí
tǔ qì
tǔ shù
tǔ yǎo
tǔ wò
tǔ xī
tǔ shǔ
tǔ xī
tǔ lù
tǔ tán
tǔ shí
tǔ sī
tǔ shé
tǔ yú
tǔ yīn
tǔ fǎ
tǔ bái
tǔ fā
tǔ fān
tù mo
tǔ lǜ
tǔ hóng
tǔ hún
tǔ pū
tǔ yào
tǔ cáo
tǔ bō
tǔ kǒu
tǔ yá
tǔ yīn
tǔ fàng
tǔ lū
tǔ tú
tǔ yào
tǔ xī
tǔ huā
tǔ lěi
tǔ gòng
tǔ hú
tǔ yàn
tǔ huǒ
tǔ rú
tǔ gēn
tǔ pā
tǔ hú
tǔ nì
tǔ zhū
tǔ zhàn
tǔ yàn
tǔ kuǎn
tǔ bū
tǔ xù
tǔ xià
tǔ tūn
tǔ cí
tǔ bǔ
tǔ xuàn
tǔ huī
tǔ lì
tǔ fèng
tǔ yán
tǔ xī
tǔ tán
tǔ cí
tù xiè
tǔ huí
tǔ jué
tǔ yàn
tǔ mà
tǔ yào
tǔ kuǎn
tǔ chéng
tǔ suì
tǔ lou
tǔ nà
biàn fān
hàn fān
fù fān
xià fān
mǎ fān
tǔ bō
tǔ bō
yīng fān
gāo fān
fù fān
biān fān
chē fān
běi fān
pián fān
hái fān
qī fān
yuǎn fān
liù fān
zhū fān
zī fān
qīng fān
shēng fān
bā fān
yǎng fān
miàn fān
yǎn fān
nì fān
shǒu fān
zōng fān
chēng fān
qǐ fān
xī fān
sì fān
ruì fān
guī fān
wài fān
nán fān
chǔ fān
⒈ 公元七至九世纪,我国古代藏族所建政权。据有今西藏地区全部,盛时辖有青藏高原诸部,势力达到西域、 河陇地区。其赞普松赞干布、弃隶缩赞先后与唐文成公主、金成公主联姻,与唐经济文化联系至为密切。 吐蕃政权崩溃后, 宋、元、明史籍仍习惯沿称青藏高原及当地土著族为吐蕃,一作吐番。元中统间改称乌斯藏。
我国唐代时西方的少数民族。主要聚居在青康藏高原。其生产以农牧业为主,并有冶铁、毛织等手工业。信奉佛教。为唐代西方的主要外患。文成、金城二公主先后与吐蕃赞普联姻,促进了唐、蕃间的经济、文化交流。
1. 使东西从口里出来:吐痰。吞吐。吐刚茹柔(吐出硬的,吃下软的;喻欺软怕硬)。
2. 放出,露出:高粱吐穗。吐故纳新。
3. 说出:吐话。一吐为快。
蕃读音:fān,fán,bō[ bō ]见〖吐蕃〗。